“Ngươi là ai?” Phương Đông Chưa Tỏ rất cơ trí, tiện tay ném cây đuốc về phía người nọ, sau đó túm lấy chứng cứ xoay người định chạy ra ngoài động. “Hừ!” Kẻ kia hừ lạnh một tiếng, nhấc tay khẽ búng một cái, cây đuốc như được người nâng dừng lại giữa không trung. Kế đó hắn vung tay lên. “Vèo!” Ngọn đuốc bẻ ngoặt sang bên, cắm thật sâu vào vách đá trên mộ huyệt, vừa khéo chặn lại cửa hang. “Đậu mòe???!!!” Trình độ bực này khiến Vương Viễn và Phương Đông Chưa Tỏ vô cùng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.