“Ra là vậy… Ta còn đang băn khoăn không biết có giúp được gì không đây…” Hiểu được ý của Hoàng Dung xong, Vương Viễn đột nhiên thấy hơi thất vọng. Bầu không khí vất vả lắm mới sục sôi nhiệt huyết, Vương Viễn cũng muốn vì dân vì nước một lần, lại bị Hoàng Dung dội thẳng cho một gáo nước lạnh vào đầu. Cảm giác đó giống như bản thân đã cởi sạch quần áo trèo lên giường, sẵn sàng đâu vào đấy cả rồi lại đột nhiên phát hiện chưa có biện pháp an toàn… phải nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.