“Nhanh như vậy sao?” Vương Viễn vội nhìn theo ánh mắt từ trên cao nhìn xuống của A Châu, chỉ thấy một người đàn ông có dáng người cường tráng đang chạy lên từ dưới vách núi. Người đàn ông đó cực kỳ linh hoạt, vách đá dựng đứng như vậy mà như giẫm trên đất bằng, mấy lần nhảy lên đã nhảy đến trên núi. Đợi người đàn ông đó tới gần, Vương Viễn mới nhìn rõ diện mạo của y. Đụ mé, thật con mẹ nó là Kiều Phong kìa. “Kiều đại ca!” Nhìn thấy Kiều Phong nhảy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.