Sau khi hai người Vương Viễn lao ra khỏi Lang Hoàn Ngọc Động, chỉ thấy người chơi dưới chân núi đã bò lên đông nghìn nghịt. "Cởi quần áo!" Vương Viễn thấy thế thì quay đầu ra lệnh cho Tống Dương. "Lưu manh! Lúc nào rồi mà ngươi còn lưu manh như vậy!" Tống Dương đỏ mặt, vừa thẹn vừa giận. "Lưu ông nội ngươi ấy!" Vương Viễn tức giận nói: "Ngươi ăn mặc rực rỡ như vậy, là sợ người khác không bắt được ngươi có phải không?" Trong lúc chạy trối chết, đương nhiên càng khiêm tốn càng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.