BOSS có môn phái là tên gọi chung để chỉ những NPC có xuất thân từ những môn phái lớn.
Thổ phỉ dã ngoại, sơn tặc các loại thường chỉ là đám lưu manh giang hồ, võ học tu luyện được cùng lắm chỉ là kĩ năng giang hồ cấp thấp. Loại NPC này cũng không quá đáng sợ, dù sao công pháp cũng đâu phải thứ dễ tìm, cấp cao như thế nào thì năng lực cũng có hạn.
Còn có một loại NPC cũng coi như giặc cỏ nhưng lại có xuất thân từ những môn phái lớn, công pháp tu luyện đều là những võ học của môn phái.
Nếu như so sánh thì loại NPC này khó đối phó hơn nhiều.
Dưới tình huống binh thường, môn phái của NPC càng mành thì thực lực của NPC cũng càng mạnh.
Giống Diêu Thúc Khanh cũng là NPC xuất thân từ môn phát, nhưng Tần Gia trại chỉ là môn phái hạng ba, còn Thiếu Lâm tự lại là ngôi sao sáng trong chốn võ lâm. Vì vậy mà thực lực của tên đại hòa thượng Trấn Tam Sơn này sẽ mạnh hơn so với Diêu Thúc Khanh.
"Sợ bóng sợ gió!"
Ông cha ta đã có câu, tiên hạ thủ vi cường hậu hạ rước tai ương.
Cô nương Nhất Mộng Như Thị từ trước tới nay đều thích trên cơ người ta, không đợi Trấn Tam Sơn động thủ, tay phải Nhất Mộng Như Thị đã vung ra, một bóng rắn lao thẳng về phía Trấn Tam Sơn.
"Hừ! Tà môn ngoại đạo!"
Ai mà ngờ Trấn Tam Sơn nhìn to lớn cồng kềnh mà thân thủ không hề chậm chút nào, thấy một đòn của Nhất Mộng Như Thị, Trấn Tam Sơn cười lạnh một tiếng, thiền trượng trong tay vung lên, đập vào độc châm đang bay tới trước mặt.
"Keng!"
Một tiếng động lanh lảnh vang lên, cây châm của Nhất Mộng Như Thị rơi xuống đất.
"Tru Tà Tích Dịch!"
Cùng lúc đó, kiếm trong tay Bôi Mạc Đình ra khỏi vỏ, trong nháy mắt đã lao đến trước mặt Trấn Tam Sơn, Thái Nhạc Kiếm lao về phía trước, lấy một góc độ quỷ dị đâm về phía đôi mắt Trấn Tam Sơn.
Thân pháp của Bôi Mạc Đình rất quỷ mị, góc độ tấn công của kiếm rất xảo trá, Trấn Tam Sơn đang phải ngăn cản đòn ám sát từ châm phi của Nhất Mộng Như Thị, nên không có phòng bị với Bôi Mạc Đình.
Chỉ nghe thấy "Xoẹt" một tiếng, kiếm của Bôi Mạc Đình đâm vào vành mắt Trấn Tam Sơn.
"A!"
Trấn Tam Sơn bị đau, kêu thảm một tiếng, giơ tay bắt Bôi Mạc Đình.
"Tà Ảnh Vô Tung!"
Một kiếm thuận lợi, Bôi Mạc Đình thu lại đường kiếm, lắc mình, xuất hiện phía sau Trấn Tam Sơn, một kiếm đâm vào thắt lưng Trấn Tam Sơn.
"La Hán Phục Ma!"
Trấn Tam Sơn thấy thế, thiền trượng trong tay quét ngang một cái.
"Keng!"
Bôi Mạc Đình chỉ cảm thấy bàn tay tê rần, trường kiếm trong tay chém vào thiền trượng của Trấn Tam Sơn.
"Ngươi đến đây đi!"
Đúng lúc này, tay trái Trấn Tam Sơn quơ về phía sau, bắt được cánh tay Bôi Mạc Đình.
Bôi Mạc Đình vội vã thu kiếm, nhưng lúc này đã muộn, bàn tay to lớn của Trấn Tam Sơn đã nắm được mũi kiếm của Bôi Mạc Đình.
Ngay sau đó Trấn Tam Sơn kéo một cái về trước, Bôi Mạc Đình chỉ cảm thấy từ chuôi kiếm truyền đến một luồng lực lớn, cả người bị Trấn Tam Sơn kéo về phía trước, Trấn Tam Sơn nhấc chân, hung hăng đạp Bôi Mạc Đình xuống.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, tay trái Bôi Mạc Đình nhấc lên, thúc giục nội lực đến cực điểm, một chiêu bổ đá phá ngọc vỗ vào chân Trấn Tam Sơn.
Đừng thấy người chơi đều sùng bái võ học loại thân pháp, nhưng để đối phó BOSS loại hình sức mạnh còn khó khăn hơn việc đối phó BOSS loại hình thân pháp rất nhiều.
Dù sao đòn tấn công của BOSS loại hình sức mạnh đã được thiết lập là khá khủng khiếp.
Mà Trấn Tam Sơn lại xuất thân từ Thiếu Lâm, trời sinh có thần lực, một cước này mà đạp xuống thì Bôi Mạc Đình chắc chắn không đỡ nổi.
"Uỳnh!"
Một tiếng vang lên.
Quyền cước giao nhau.
Thân hình Trấn Tam Sơn hơi chao đảo một cái, Bôi Mạc Đình miệng đầy máu bay ra ngoài.
"Thân Vương Tiên Thạch!"
Bôi Mạc Đình bị đánh lui, Trấn Tam Sơn không ngừng lại một giây nào, hai chân đạp mạnh xuống đất nhảy lên trên không trung, hai tay giơ cao thiền trượng đập về phía Bôi Mạc Đình.
"Không ổn!"
Lúc này hai người Nhất Mộng Như Thị và Độc Cô Tiểu Linh cũng phải ứng được, tên và ám khí trong tay đều bay về phía Trấn Tam Sơn, cố gắng ngăn cản gã.
Tuy rằng mấy thứ này có sát thương không thấp nhưng độ chính xác kém, sao có thể ngăn cản Trấn Tam Sơn đang lao từ trên trời xuống.
Nhìn thấy cây thiền trượng ngày càng gần, Bôi Mạc Đình vô cùng hối hận: "Mẹ nó, sớm biết như thế ta đã không giả ngầu rồi!"
Theo lý mà nói, Trấn Tam Sơn này mặc dù dũng mãnh có một không hai nhưng Bôi Mạc Đình lại có kiếm pháp Tuyệt Học trong tay, thân pháp cực kỳ quỷ dị, cho dù đánh không lại Trấn Tam Sơn thì vẫn có sức đấu một trận.
Sở dĩ chưa hết ba hiệp mà Bôi Mạc Đình đã bị Trấn Tam Sơn đánh te tua như vậy là do y khinh địch.
Dù sao Bôi Mạc Đình mới vừa giết Dư Thương Hải và học được kiếm pháp Tuyệt Học xong, trong lòng y có hơi kiêu ngạo nên không hề để con BOSS binh thường cảnh giới Lược Hữu Tiểu Thành này vào mắt.
Thế nhưng y không biết rằng, sở dĩ y có thể giết được Dư Thương Hải hoàn toàn là do phối hợp với Vương Viễn.
Dư Thương Hải dù sao cũng là Hào Khách Giang Hồ, nếu không có Vương Viễn tóm chặt lấy gã thì chỉ sợ Bôi Mạc Đình có học được Tịch Tà Kiếm Pháp cũng chẳng làm nên chuyện.
Trấn Tam Sơn xuất thân từ Thiếu Lâm, Phục Ma Trượng Pháp đã đến cảnh giới Lược Hữu Tiểu Thành, cả người lại tràn đầy sức mạnh, độ chính xác ra đòn cao và lực công kích mạnh. Bôi Mạc Đình mà cứng đối cứng với NPC loại hình sức mạnh này chẳng phải đang lấy ngắn đánh dài sao?
Thiền trượng của Trấn Tam Sơn sắp rơi xuống đầu Bôi Mạc Đình thì đột nhiên trước mắt y tối sầm lại, một bàn tay to lớn thình lình duỗi ra trực tiếp chộp lấy thiền trượng của BOSS.
Theo bàn tay nhìn lại, chỉ thấy một đại hòa thượng to béo cường tráng đang duỗi tay cản trước mặt y.
Người này không phải Vương Viễn thì còn là ai nữa!
Sức lực của Trấn Tam Sơn mạnh kinh người, Vương Viễn trời sinh cũng có thần lực.
"Bang!"
Chỉ nghe một tiếng vang trầm, thiền trượng của Trấn Tam Sơn bị Vương Viễn tóm lấy.
Ngay sau đó, Vương Viễn dùng thức đầu tiên của Dã Cầu Quyền – Hồ Giảo Man Triền để kéo giật thiền trượng về sau. Trấn Tam Sơn bị kéo một phát lảo đảo lao đến trước mặt Vương Viễn.