“Vút!!” Cùng với một tiếng kiếm kêu đinh tai nhức óc, cự kiếm phóng tới trước mặt Vương Viễn. “Tới vừa đúng lúc!” Vương Viễn thấy thế, cũng vô cùng hăng hái mà hét lớn một tiếng, đùi phải khụy về phía trước, hai tay cùng giơ lên trên, thúc giục công pháp của Dịch Cân Kinh tới cực điểm. “Ặc…” Nhìn thấy một màn này, khán giả bên dưới sân đều nín thở tập trung, chỉ sợ phát ra tiếng có thể sẽ ảnh hưởng đến trận đấu trên sân. “Ầm ầm!” Cự kiếm rơi xuống, đập mạnh lên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.