Lăng Hư Tử chưa lùi được vài bước, Vương Viễn đã duỗi cánh tay tới, túm tóc lão ta rồi giật mạnh về sau. “Ái da!” Lăng Hư Tử bị kéo thẳng tới trước mặt Vương Viễn, mà một tay khác của Vương Viễn đã cong thành vuốt, năm ngón tay giống như đúc ra từ sắt, cắm thẳng vào ngực của Lăng Hư Tử mà không gặp trở ngại. “Phập!” Móng vuốt của Vương Viễn xuyên thủng lưng của Lăng Hư Tử, sau đó kéo về sau, một trái tim đầm đìa máu bị hắn kéo ra ngoài. “A…”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.