"Thì ra là thế!" Huyền Từ cảm khái nói: "Khát vọng ham học hỏi như vậy thật sự là hiếm thấy." "Đâu có, đâu có! Đệ tử vốn thích học hỏi như vậy!" Vương Viễn không biết xấu hổ khoe khoang một phen, sau đó hỏi: "Nếu như không còn chuyện gì khác, đệ tử sẽ lui xuống trước." Nói xong Vương Viễn xoay người muốn rời đi. "Đại Xuân đừng vội đi!" Vương Viễn vừa xoay người thì nghe được Huyền Từ nói tiếp: "Ngươi là đệ tử ưu tú nhất của Thiếu Lâm tự, lão nạp còn có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.