“Ngộ Si sư điệt, ngươi chớ có giận quá mà sinh bệnh!” Phương Chứng nói lời giải thích một cách không nhanh không chậm: “Huyền Từ sư huynh cả đời đều cố hết sức vì danh tiếng của Thiếu Lâm tự, trong mắt hắn danh vọng của Thiếu Lâm tự còn quan trọng hơn cả danh tiếng của bản thân mình, ngươi thân là đồ nhi của hắn, chắc hẳn cũng biết.” “Ta biết!” Vương Viễn gật đầu. “Lần này xảy ra chuyện lớn như vậy, trong lòng Huyền Từ sư huynh hổ thẹn, để đảm vệ danh tiếng của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.