“Thật sao?” Vương Viễn gãi đầu một cái, nói: “Sao ta thấy người kia quen thế nhỉ, trông rất giống cha của ta.” “Ha ha, ủa?” Nghe thấy lời nói của Vương Viễn, Bôi Mạc Đình ở bên cạnh vừa định trào phúng Vương Viễn mấy câu, nhưng sau khi nhìn kỹ, y cũng ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nói: “Quả thật pho tượng này và lão Ngưu có mấy phần giống nhau.” “Thật sao?” Mọi người đồng loạt xoay đầu lại, nhìn nhìn Vương Viễn rồi lại nhìn pho tượng, người nào người nấy đều kinh ngạc không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.