“Không sao!” Tiểu Long Nữ khoát tay nói: “Nàng thích gọi là gì thì cứ kệ nàng.” Dứt lời Tiểu Long Nữ tung người nhảy lên bờ. Trong mắt Dương Quá chỉ có Tiểu Long Nữ, không thèm để ý đến bàn tay vươn ra của Quách Tương mà ton hót theo sau chân vợ. “…” Trong mắt Quách Tương tràn ngập vẻ mất mát. “Nghĩ linh tinh gì thế, mau kéo ta lên!” Vương Viễn để ý thấy, chìa tay ra cho Quách Tương một nấc thang đi xuống. Sau khi lên bờ, Dương Quá đỡ Tiểu Long Nữ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.