"Ta là cha ngươi!" Vương Viễn chợt quát một tiếng, nhảy ra khỏi bụi cỏ, một chưởng [Ngã Phật Từ Bi] cách mấy thước đánh về phía đạo sĩ trung niên. Đạo sĩ trung niên thấy chưởng lực Vương Viễn hùng hậu, cũng cảm thấy hoảng sợ, vội vàng lui ra sau mấy bước, trường kiếm chặn trước, vận khởi nội công chống đỡ. "Duang!" Chưởng lực của Vương Viễn đánh lên thân kiếm dài của đạo sĩ. Trường kiếm cũng theo tiếng mà gãy, chưởng lực dư thế không dứt đánh thẳng lên ngực đạo sĩ. "Rầm!" - 1142...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.