"Ha ha!" Vương Viễn khẽ mỉm cười, hai tay chắp lại, một luồng sáng vàng tản ra trên thêm, mở ra trạng thái Kim Cương Bái Tháp! "Đinh!!" Hai lòng bàn tay của Bạch Tự Tại đã đập thật mạnh vào người Vương Viễn. Vương Viễn không hề chống trả, cũng không hề né tránh, chỉ dùng thân thể bằng xương bằng thịt của mình để cứng rắn đỡ lại, mà luồng ánh sáng vàng chỉ khẽ chớp lóe. Khi ánh sáng vàng tan đi, ánh mắt Bạch Tự Tại đột nhiên trừng lớn, cằm suýt chút nữa rơi luôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.