"Nếu như vậy thì ta cũng chỉ có thể phá của một lần!" Độc Cô Tiểu Linh đau lòng nhìn tấm da của Hổ Sơn Quân, mặt đầy vẻ tiếc nuối, trùm tấm da lên cánh, sau đó lấy một cây kéo cắt hết những phần dư thừa. Nhìn một tấm da hoàn mỹ biến thành một đống da vụn, tất cả mọi người đứng đó đều cảm thấy rất khó chịu. Lãng phí, quả thực là lãng phí... Duy chỉ có Vương Viễn không có chút cảm xúc. Đương nhiên Vương Viễn cũng biết giá trị của tấm da...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.