Chương 1323
“Rất thông minh sao? Nhân viên lễ tân chống tay lên cằm, vẻ mặt vô cùng khó hiểu: “Năng lực làm việc của cô ấy rất tốt sao?”
“Đương nhiên rồi, còn tốt hơn mức bình thường.” Tưởng Văn Văn nói xong thì nghi ngờ nhìn cô ta: “Cô hỏi cái này làm gì? Việc của mình thì không làm, chẳng lẽ chạy đến chỗ tôi chỉ để hóng chuyện tám nhảm sao?”
“Không, không, tôi chỉ đến xác nhận cô ấy có phải làm ở chỗ cô không mà thôi.”
Tưởng Văn Văn càng nghe càng cảm thấy kỳ quái, nhân viên lễ tân này vô cùng nhiều chuyện, mấy tin bàn tán linh tinh hầu như đều từ cô ta mà ra, bây giờ cô ta chạy đến chỗ này, còn nói chuyện với Tưởng Văn Văn về Hứa Yến Uyển nữa chứ.
Chẳng lẽ Hứa Yến Uyển có gì để bàn tán sao?
Cô ta đang mải suy nghĩ thì nhân viên lễ tân lên tiếng giải đáp thắc mắc của cô ta luôn.
“Chị Văn, chị thật sự biết nhìn xa trông rộng đó, chị cứ hầu hạ cô ấy tốt là được, có khi sau này chị có thể thăng quan tiến chức nữa.”
Tưởng Văn Văn: “…”
Tưởng Văn Văn nghe không hiểu câu này.
Nhìn dáng vẻ ngây ngốc của Tưởng Văn Văn, nhân viên lễ tân ngạc nhiên nói: “Chị Văn, chẳng lẽ chị không biết cô ấy là ai sao?”
Tưởng Văn Văn: “Cô nói cô ấy là ai? Chúng ta đang nói về cùng một người sao?”
“Chị Văn, chị chẳng nhạy bén gì cả!”
Vợ chưa cưới của tổng giám đốc Hàn mà chúng ta vẫn hay nhắc đến chính là cô ấy!”
Tưởng Văn Văn: “…”
“Cô nói gì cơ? Hứa Yến Uyển chính là vợ chưa cưới của tổng giám đốc Hàn sao?”
Nhân viên lễ tân thấy vẻ mặt ngạc nhiên và hoảng sợ của Tưởng Văn Văn thì không biết nói gì với cô ta luôn: “Chị Văn à, chị đỉnh thật đấy, người ngay dưới mí mắt rồi mà đến bây giờ chị vẫn chưa biết.”
Làm sao Tưởng Văn Văn biết được chứ, vợ chưa cưới của tổng giám đốc Hàn chạy tới chỗ cô ta làm việc làm gì? Hơn nữa, cô ta nói gì Hứa Yến Uyển cũng nghe theo hết?
Ôi mẹ ơi!
“Vậy phải làm sao bây giờ? Cô ấy là vợ chưa cưới của tổng giám đốc Hàn, thể tổng giám đốc Hàn biết cô ấy đang ở đây không? Nếu như tổng giám đốc Hàn biết tôi luôn sai cô ấy làm việc, liệu có…”
“Chị Văn, chị đang nghĩ gì thế hả? Mặc dù cô ấy là vợ chưa cưới của tổng giám đốc Hàn nhưng chị đừng quên là không phải tổng giám đốc Hàn của chúng ta còn có một người bạn gái? Bây giờ vợ chưa cưới này có thể hạ gục cô bạn gái kia rồi trở thành bà Hứa hay không còn chưa thể chắc chắn đâu. Nhưng mà… Cô nói cô ấy cực kỳ thông minh, chắc cô ấy sẽ có biện pháp hạ bệ cái kẻ thứ ba kia.”
Tưởng Văn Văn: “Đúng như thế sao? Tôi thấy cô ấy rất bình tĩnh, dốc hết sức vào công việc, nên tôi đoán cô ấy tới đây nghiêm túc làm việc mà.”
“Chị Văn, sao có thể như thế được? Nếu như cô ấy chỉ tới làm việc thôi thì sao cô ấy không đi chỗ khác mà cứ phải ở tập đoàn nhà họ Hàn? Tôi đoán cô ấy đang ẩn náu ở đây, chờ cơ hội tới!”
Nghe nhân viên lễ tân giảng giải như vậy thì Tưởng Văn Văn lại thấy khá có lý, đúng vậy, nếu như cô ta chỉ muốn làm việc thì tại sao lại chọn vào làm ở tập đoàn nhà họ Hàn chứ?
Cô ta hoàn toàn có thể chuyển đến công ty khác, nếu đã đến đây rồi thì chẳng phải là…
Hai người nhìn nhau, đồng thời mong ước đến lợi lộc ẩn giấu trong đó.
“Bây giờ đi nịnh bợ cô ấy còn kịp không?”
“Chúng ta phải nghĩ cho kỹ đã, nếu như sau này cô ấy thực sự đánh bại được cô bạn gái của tổng giám đốc Hàn thì chúng ta nâng đỡ cô ấy cũng không sao hết. Nhưng nếu như ngược lại thì sao? Bây giờ người phụ nữ kia là người mà tổng giám đốc Hàn chọn, tương lai cô ta thăng cấp lên làm bà Hàn, nếu như cô ta biết chúng ta từng làm những chuyện này thì có thể sẽ…”
“Chị Văn, chị nghĩ nhiều thể làm gì, bạn gái thì làm được gì, không phải vẫn là kẻ thứ ba sao? Kẻ thứ ba luôn đáng chết!”
“Nhưng từ xưa tới nay, không phải vợ cả luôn không đánh lại kẻ thứ ba đó sao?”
Nói như thế cũng có lý, lúc này nhân viên lễ tân và Tưởng Văn Văn bối rối muốn chết đi được.
“Nếu không thì cứ để xem thế nào đã.”
“Cô về trước đi.”
Tưởng Văn Văn bảo nhân viên lễ tân về rồi cô ta cũng quay lại vị trí làm việc của mình, nhìn sang chỗ ngồi làm việc của Hứa Yến Uyển, ánh mắt suy tư sâu xa.
Trước kia, Tưởng Văn Văn không biết Hứa Yến Uyển có thân phận khác, chỉ nghĩ cô ta là một nhân viên mới thông minh lanh lợi, vì vậy cũng vui mừng, cảm thấy đó là một mầm giống tốt có thể bồi dưỡng để sau này giúp đỡ mình trong công việc.
Nhưng ai ngờ… Cô ta lại là vợ chưa cưới của tổng giám đốc Hàn.
Mặc dù chưa tìm được chứng cứ gì xác minh thân phận này nhưng cô ta không rêu rao khắp nơi về thân phận của mình, hơn nữa, nghe nói năm đó cô ấy bỏ đi với em gái của tổng giám đốc Hàn, bây giờ lại vào làm trong tập đoàn nhà họ Hàn.
Tưởng Văn Văn mở khung nhắn tin chung ra, bắt đầu thảo luận với mọi người về vấn đề này.
“Mọi người này, thân phận vợ chưa cưới của tổng giám đốc Hàn từng được xác nhận chưa? Có từng kiểm tra hay xác minh gì chưa?”
Vốn dĩ mọi người đang nói chuyện về vấn đề khác, Tưởng Văn Văn vừa gửi tin nhắn đó đi thì trong nháy mắt, tất cả đều yên tĩnh lại, một lát sau lại bắt đầu tranh nhau nhắn, thảo luận điên cuồng.
“Mặc dù chưa từng được xác nhận nhưng tôi cảm thấy cô ấy không có lý do gì để nói dối cả, vợ chưa cưới của tổng giám đốc Hàn là người mà ai muốn giả mạo là có thể giả mạo được sao, tổng giám đốc Hàn là ai chứ? Bao nhiêu năm qua, người đến tập đoàn nhà họ Hàn tìm anh ấy rất nhiều, nhưng chưa từng có ai dám dùng loại thân phận liên quan tới nhân thân của tổng giám đốc Hàn để giả mạo cả.”
“Đúng vậy, cô ấy cũng đâu ngu ngốc đến mức đấy, nói mình là vợ chưa cưới của tổng giám đốc Hàn rồi còn chạy đến tập đoàn nhà họ Hàn làm việc.”
“Chị Văn, sao đột nhiên chị lại nghi ngờ cái này vậy? Chẳng lẽ chị nghi ngờ cô ấy không phải vợ chưa cưới của tổng giám đốc Hàn sao?”
Tưởng Văn Văn nhìn thấy câu hỏi này thì trả lời ngay lập tức: “Thế chuyện này không cần chứng minh sao? Nếu như chỉ bằng mấy câu của cô ấy mà tin luôn được thì mạo hiểm quá rồi đó.”
“Vậy thì phải xác nhận chuyện này kiểu gì?”
“Rất đơn giản”
Tưởng Văn Văn bắt đầu nhắn những ý kiến xuất hiện trong đầu cô ta ban nãy cho mọi người.
Hứa Yến Uyển đi vào nhà vệ sinh rửa tay rồi trở lại văn phòng, Tưởng Văn Văn thấy cô ta trở về thì chạy tới tỏ vẻ thân thiết kéo tay Hứa Yến Uyển.
“Yến Uyển à, vừa này chị đã cẩn thận nghĩ lại, chị cảm thấy em nên giãi bày mọi chuyện với chị, để chị Văn giải quyết khó khăn giúp em.”
Nghe cô ta nói vậy thì Hứa Yến Uyển thấy hơi ngạc nhiên, sao cô ta lại cảm thấy đột nhiên Tưởng Văn Văn thay đổi rồi?
“Chị Văn, xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Tưởng Văn Văn hoảng sợ, không ngờ con bé này lại nhạy bén như vậy, cô ta chỉ mới nói một câu thôi mà Hứa Yến Uyển đã bắt đầu nghi ngờ vừa nãy có phải đã xảy ra chuyện gì hay không rồi.
Nghĩ tới đây, Tưởng Văn Văn nở một nụ cười hiền dịu như người mẹ.
“Có chuyện gì xảy ra được chứ? Em nghĩ linh tinh cái gì vậy? Chị thấy em lúc sáng xin nghỉ ra ngoài mà mới một lúc đã quay lại, mắt còn ửng đỏ lên, chị nhìn mà thấy đau lòng cho em. Mặc dù em bảo không sao, không cần nói ra nhưng chị cảm thấy em phải nói những khó chịu trong lòng ra mới tốt. Nhỡ may cứ đồn nén trong lòng, không tập trung làm việc thì làm sao?”
Nghe thấy câu cuối cùng, Hứa Yến Uyển mới buông lỏng đề phòng.
Hóa ra là vì công việc, chẳng trách cô ta lại thay đổi giọng điệu như thế, Hứa Yến Uyển còn tưởng xảy ra chuyện gì rồi chứ.
Những ngẫm lại thì cô ta chỉ đi rửa tay một tẹo thôi, có thể xảy ra chuyện gì được? Nhất định là do dạo gần đây cô ta bị mấy đồng nghiệp kia làm cho tỉnh thần rối loạn mất rồi.
“Yên tâm đi chị Văn, em sẽ không để việc riêng làm ảnh hưởng tới công việc đâu…”