Mục lục
Cô Vợ Đánh Tráo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1378

Vì lẽ đó nên nhiều năm như vậy cô ấy đều đã quen thuộc, cô ấy cũng không để ý đến hai người Lương Nha Hòa và Tiêu Minh Chí không dám ngồi xuống bởi vì màu sắc của chiếc đệm này.

Trước sự chào hỏi nhiệt tình của cô ấy, Lương Nha Hòa đã ngồi xuống trước và bất ngờ phát hiện ra là cái đệm rất mềm, sau đó bà ấy lập tức tranh thủ kêu Tiêu Minh Chí ngồi, còn liếc ngang ông ta một cái, ánh mắt kia như muốn giết ông ta.

Tiêu Minh Chí ngượng ngùng sờ sờ lên mũi, cuối cùng cũng chỉ có thể ngồi xuống.

“Tiểu Bạch à! Trong nhà này đều là do cháu bài trí đấy à?”

“Dạ!” Giang Tiểu Bạch gật đầu: “Cháu thích phong cách sáng sủa, như vậy khi nhìn thấy sẽ không có cảm giác quá ngột ngạt, khiến tâm trạng con người tốt đẹp hơn.”

Nói đến đây, Giang Tiểu Bạch chợt nhớ ra điều gì đó: “À đúng rồi! Có phải bác gái cảm thấy có chút gì đó trẻ con phải không? Từ nhỏ cháu đã quen như vậy rồi cho nên không nghĩ ngợi gì nhiều.”

“Không sao! Không sao! Không trẻ con mà còn rất dễ thương nữa, cháu còn là học sinh thì nên dùng kiểu này, có sức sống có năng lượng Lương Nha Hòa nhìn qua thấy Giang Tiểu Bạch rất thích nên nhân cơ hội này tranh thủ khen ngợi cô ấy vài câu, vừa nói dứt lời thì đẩy Tiêu Minh Chí.

Tiêu Minh Chí bị lôi kéo cũng cười thật thà nói: “Đúng vậy! Mấy đứa trẻ các cháu nên dùng kiểu này.”

Sau đó mọi người thích thú tám chuyện vài câu, Giang Tiểu Bạch tìm cơ hội đi vệ sinh gởi tin nhắn cho Tiêu Túc nói cậu ta rằng ba mẹ của cậu ta đã ở trong nhà rồi.

Mà khi Tiêu Túc lúc nhận được tin nhắn thì đã qua hai mươi phút sau rồi.

Lúc đầu anh nhìn thấy tin nhắn của Giang Tiểu Bạch gửi cho mình thì tưởng là cô ấy nói chuyện phiếm hoặc là có chuyện gì muốn hỏi, lúc sau nhìn rõ nội dung thì ánh mắt của cậu ta hơi thay đổi một chút. Ba mẹ tới nhà mà sao không nói trước với cậu ta một tiếng.

Thực ra trước kia cũng có lần như vậy, chỉ là số lần bọn họ đến thực sự quá ít cho nên Tiêu Túc đã quên mất việc này. Sau này Giang Tiểu Bạch vào ở đó thì cậu ta cũng không nghĩ tới một ngày hai bên chạm mặt nhau. Trong phòng của mình đột nhiên xuất hiện một cô gái, chắc chắn ba mẹ sẽ hiểu lầm. Dù sao cậu ta và Giang Tiểu Bạch cũng chỉ đóng giả làm người yêu của nhau, từ đầu đến cuối hai người không có bất kì tình cảm nào, nếu để ba mẹ của anh hiểu lầm thì sau này cậu ta sẽ tốn rất nhiều thời gian đi giải thích.

Nghĩ tới cũng khiến cậu ta đau đầu. Tiêu Túc nghĩ ngợi một chút rồi quyết định phải về nhà một chuyến.

Mà bên kia, vợ chồng nhà họ Tiêu đã quyết định ở lại ăn cơm trưa rồi, Giang Tiểu Bạch nói sẽ chiêu đãi một bữa thịnh soạn mời bọn họ.

Sau đó trong lúc cô ấy nấu ăn, Nha Hòa cũng cùng đi vào trong, nhìn thấy cách Giang Tiểu Bạch nấu ăn rất thuần thục thì bà ấy càng có ấn tượng tốt về cô ấy.

Đây đúng là cô con dâu quý báu mà!

Quả thực Lương Nha Hòa càng nhìn càng thích Giang Tiểu Bạch, nhưng mà bà ấy nhanh chóng nhớ đến điều gì đó.

“Tiểu Bạch à! Cháu nấu ăn giỏi như vậy, không phải ngày thường ở cùng Tiêu Túc đều là cháu nấu ăn chứ?”

Nghe bà ấy hỏi vậy, Giang Tiểu Bạch gật đầu mà không có một chút chần chừ còn Lương Nha Hòa vừa thấy vậy thì sắc mặt lập tức thay đổi: “Làm sao có thể như vậy chứ! Mặc dù cháu là bạn gái của nó nhưng cháu không cần thiết phải nấu ăn liên tục cho nó vậy chứ? Cái thằng Tiêu Túc này thật là Có bạn gái mà sao lại không biết quý trọng thế này, sao lại có thể để cháu nấu ăn chứ? Đúng là một đứa trẻ không hiểu chuyện. Tiểu Bạch! Cháu cứ yên tâm, trưa nay nó về thì chắc chắn bác sẽ mắng nó gần chết.”

Giang Tiểu Bạch lập tức im lặng nghẹn lời.

Bởi vì cô ấy chỉ vừa nói thuận miệng nhưng không ngờ mẹ của Tiêu Túc lại có thể phản ứng dữ dội như vậy, đối với bà ấy mà nói, Tiêu Túc không phải là con của bà ấy sao? Vậy bà ấy nên bảo vệ con của mình hơn mới đúng chứ, sao lại có thể ngược lại với chính con mình rồi?

Hơn nữa bản thân cô ấy và Tiêu Túc cũng không phải là bạn trai bạn gái, cô ấy lấy nấu ăn làm điều kiện trao đổi với cậu ta để cậu ta bằng lòng giả làm bạn trai của cô, thay cô ngăn chặn những kẻ họ hàng rắc rối kia.

Tóm lại hai người chỉ đạt theo nhu cầu.

Cho nên Giang Tiểu Bạch không cảm thấy có vấn đề gì, thế nhưng mẹ của Tiêu Túc lại phản ứng rất mạnh mẽ.

Nghĩ đến đây cô khẽ thở dài một tiếng, cô giải thích: “Bác gái à! Không sao đâu ạ! Mỗi ngày con đều ở nhà cũng không có chuyện gì làm cho nên thỉnh thoảng nấu ăn thôi, con cũng không phải thường xuyên làm, có lúc bọn con cũng đi ăn bên ngoài.”

Lương Nha Hòa lại chuyển sang hỏi vấn đề khác: “Vậy ngày thường cháu nấu cơm thì thằng bé Tiêu Túc này có giúp cháu rửa chén không?”

Giang Tiểu Bạch nhẹ nhàng gật đầu.

Hình như từ trước đến giờ Tiêu Túc vẫn luôn ôm hết việc rửa chén, hơn nữa trước giờ không có bất kỳ ý kiến gì, hơn nữa cậu ta còn làm việc rất cẩn thận.

Mặc kệ Giang Tiểu Bạch làm cho nhà bếp dơ đến mức nào đi chăng nữa thì Tiêu Túc cũng đều có thể quét dọn sạch sẽ.

Lương Nha Hòa thấy Giang Tiểu Bạch gật đầu mới nhẹ nhàng nói: “Vậy thì được, vậy nó còn không tính là không có thuốc chữa. Nếu đến cả chén cũng không rửa thì bác thật sự muốn đánh gãy chân nó rồi.”

Nghe đến đây, đột nhiên Giang Tiểu Bạch cảm thấy Tiêu Túc thật đáng thương. Ha ha ha… Hình như mẹ của cậu ta không hề khách sáo với cậu ta.

Tốc độ của Tiêu Túc rất nhanh.

Nhưng sau khi vào nhà, cậu ta thấy Giang Tiểu Bạch và Lương Nha Hòa đã làm xong bữa trưa rồi, còn có Tiêu Minh Chí ở bên cạnh giúp đỡ họ bày đũa.

Nhìn thấy Tiêu Túc, Tiêu Minh Chí lộ ra vẻ mặt tươi cười. “Tiêu Túc! Giang Tiểu Bạch nói lát nữa con mới về, sao hôm nay con về sớm vậy?”

Tiêu Túc quét mắt vào trong phòng, tỉnh bơ thay giày rồi bước vào, nhìn thấy bát đũa đã bày hết lên trên bàn thì hỏi: “Còn sớm mà đã ăn cơm rồi hả ba?”

Tiêu Minh Chí gật đầu: “Ừ! Giang Tiểu Bạch mời ba mẹ ở lại dùng bữa trưa, mẹ con đang cùng con bé nấu một đống đồ trong nhà bếp ấy.”

Nghe đến đó, thực ra Tiêu Túc có chút đau đầu, anh thu hết tất cả cảm xúc trong mắt lại rồi hỏi nhỏ: “Sao ba mẹ đến mà không gọi điện cho con trước để con đi đón ba mẹ?” Như vậy thì cậu ta cũng có thể sắp xếp ổn thỏa bên này một chút.

Dù sao cậu ta và Giang Tiểu Bạch cũng không phải là bạn trai bạn gái thật sự, thế nhưng ba mẹ của anh chứng kiến họ ở chung với nhau thì chắc chắn sẽ tưởng là như vậy.

Đến lúc đó thì chắc chắn chuyện này sẽ tạo nên những rắc rối không đáng có cho Giang Tiểu Bạch.

“Chuyện này còn không phải là do thấy thường này công việc của con quá bận rộn sao? Ba muốn gọi điện cho con nhưng mẹ con không cho, bà ấy nói hàng ngày công việc của con đều rất bận rộn, vậy mà con còn phải chạy đến đón ba mẹ như vậy thì sẽ rất mệt. Hơn nữa ba mẹ còn có chìa khóa, cũng biết đường nên tự tới, như vậy cũng không phiền.”

Tiêu Túc lại không nói gì được nữa.

Đúng lúc này Lương Nha Hòa đem thức ăn đến, nhìn thấy Tiêu Túc lập tức trừng to mắt, đặt đĩa xuống bàn rồi lập tức nắm lấy tay áo của Tiêu Túc kéo vào trong phòng.

“Con làm sao vậy?”

Nghe mẹ hỏi, Tiêu Túc mấp máy môi định giải thích: “Mẹ! Sự việc không như mẹ nghĩ đâu…

“Giang Tiểu Bạch là bạn gái con, sao con lại để con bé nấu cơm hàng ngày chứ? Bạn gái là để cưng chiêu mà con không biết sao? Con để con bé cứ nấu cơm cho con như vậy là con định xem con bé như người giúp việc hả?”

Đột nhiên Tiêu Túc cảm thấy nghẹn lời, không biết làm sao mà chỉ nhìn vào Lương Nha Hòa.

‘Con đã nghe mẹ nói gì với con chưa? Còn nữa, con tìm được bạn gái từ lúc nào vậy? Tại sao không nói với trong nhà một tiếng, lần này mẹ và ba con đến đây là định giới thiệu cho con vài đối tượng bên họ hàng, mỗi ngày ba mẹ ở nhà đều lo lắng cho chuyện hôn nhân cả đời của con, kết quả ngược lại, con tìm được bạn gái cũng không nói với người thân một tiếng.”

“Mẹ! Không phải như vậy đâu, mẹ nghe con giải thích đất”

“Được rồi đừng giải thích nữa, không phải con muốn nói chuyện con để con bé nấu ăn sao? Cũng là Tiểu Bạch khéo hiểu lòng người không so đo với con, nếu là mẹ thì con sớm bị bỏ rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK