Chương 1406: Không có nụ hôn chúc ngủ ngon
Giang Tiểu Bạch cười, cố ý kích động cậu ta: “Đương nhiên là muốn đi rồi. Tấm thiệp này được thiết kế tinh xảo, cầu kỳ như vậy cũng biết thân phận của chủ nhân cũng không phải dạng vừa, không được chứng kiến một đám cưới hoành Ị”
tráng như thế thì quả là đáng tiếc Nghe thấy thế, Tiêu Túc liếc mắt nhìn tấm thiệp như đang xác nhận lời nói của Giang Tiểu Bạch, một lát sau mới gật đầu.
“Được, vậy nghe theo ý em.”
Giang Tiểu Bạch không khỏi nheo mắt lại: “Thực sự đồng ý sao?”
Cô vốn tưởng rằng Tiêu Túc sẽ không đồng ý đi, dù sao cũng là người mình thích, nay cô ấy lại ở bên người đàn ông khác, cảm giác đau đớn như dùng dao tự khoét trái tim mình vậy. Nhưng Giang Tiểu Bạch không ngờ rằng anh ấy thật sự đồng ý.
Cậu ta nhẹ giọng hỏi.
“Em không muốn đi à?”
“Anh còn định nếu em muốn đi thì hai chúng ta sẽ cùng đi với nhau, giờ em không muốn đi nữa thì thôi vậy. Mọi chuyện đều do em quyết định”
Hay cho cái ý kiến mọi chuyện là tùy cô ấy quyết định.
Giang Tiểu Bạch không nói nữa, quả thật khâm phục Tiêu Túc thật sự giải quyết khúc mắc “rất chu đáo”.
Nhưng không biết tại sao, Giang Tiểu Bạch nghe vậy liền khó chịu xoay người bỏ về phòng.
Có lẽ lại sợ Tiêu Túc lấy chìa khóa mở cửa nên còn ném thêm một câu: “Em không khóa cửa, xin đừng làm phiền. Để em yên tĩnh một lát!”
Lúc này chỉ còn lại một mình Tiêu Túc trên bàn ăn, vẻ mặt cậu ta có chút khó hiểu cô ấy tức giận bỏ đi.
Chẳng lẽ câu trả lời như thế vẫn không làm cô ấy hài lòng sao?
Cậu ta cho rằng dù cho mình có trả lời thế nào đi chăng nữa thì nó cũng có thể khiến Tiểu Bạch cảm thấy khó chịu, vì vậy cậu cảm thấy vô cùng khó xử, sau khi suy nghĩ một lúc, cậu ta cho rằng cách giải quyết tốt nhất lúc này là nên nghe theo ý kiến của cô ấy.
Hơn nữa, cho dù cô ấy có quyết định như thế nào thì cậu ta cũng đều tôn trọng.
Nhưng tại sao cô ấy vẫn tức giận?
Tiêu Túc thấy cô ấy bỏ đi cũng không còn tâm trí để ăn nữa, nhìn đồ ăn vẫn còn đầy bàn, Tiêu Túc chỉ đành thở dài tự mình thu dọn.
“Đường Đường, để tớ nói cho cậu biết, nếu không phải đêm đó cậu nói cho anh ấy tớ đang ở nhà của cậu thì tớ đã không bị anh ấy dẫn về, cũng sẽ không bao giờ đồng ý làm bạn gái của tên đó, cậu nói trong chuyện này cậu có nên chịu một nửa trách nhiệm hay không?”
Phương Đường Đường bị nói trúng tim đen, một tiếng cũng không phản bác lại.
“Tớ chỉ nói cho anh ấy biết cậu đang ở chỗ tớ mà thôi, cũng không có bắt cậu đồng ý làm bạn gái của anh ấy nha? Chẳng phải lúc đó cậu cũng muốn làm bạn gái của anh ấy sao..
“Dù gì đó cũng là việc riêng của tớ, cậu cũng không nên suy đoán lung tung như thế, tớ không có ý nghĩ gì cả…hay là việc cậu thông báo tin tức của tớ cho anh ấy là có mục đích?”
“Đúng vậy thì sao? Việc này cũng không thể đổ hết cho tớ được”
“Xem như cậu lợi hại!”
Phương Đường Đường tự hào: “Đương nhiên »ru rÖi.
Giang Tiểu Bạch không nói nữa, dù sao bây giờ cô cũng cảm thấy có chút hối hận rồi.
“Nếu cậu đã đồng ý vậy thì làm theo trái tim của chính mình. Làm gì cứ phải suy nghĩ nhiều như vậy…? Không phải tớ không biết rằng trong lòng anh ấy còn có hình bóng của người khác nhưng anh ấy cũng đã hứa sẽ chăm sóc, bảo vệ cậu thật tốt. Dù sao đi nữa, có người bạn gái như cậu quả là phúc phần của anh ấy rồi. Bên cạnh đó, thành thật mà nói, một người phụ nữ đã kết hôn, anh ấy có muốn nối lại tình cảm cũng khó, sớm muộn gì cũng phải từ bỏ mà thôi”
“Vậy thì Giang Tiểu Bạch tớ chỉ là kẻ giúp anh ấy từ bỏ người cũ thôi à?” Nghĩ đến đây, lòng cô ấy liền đau đớn đến tức giận.
“Nhưng ít nhất cậu đã có được cơ thể của anh ấy rồi còn gì. Nếu là tớ thì đã hạnh phúc lắm »r rÖi.
Giang Tiểu Bạch cười nhẹ nói: “Cậu thực sự quá dễ hài lòng. Sở dĩ cậu cho là như thế bởi cậu chưa có được cơ thể của anh ấy. Một khi cậu có được nó, cậu sẽ bắt đầu tham lam muốn chiếm luôn trái tim của anh ấy”
“Nghe cậu nói cũng hợp lý, nhưng với tớ, đó là chuyện của tương lai, ít nhất hiện tại cậu đã có được cơ thể của anh ấy… chỉ tội nghiệp cho người hâm mộ như tớ mà thôi…”
“Cố lên” Giang Tiểu Bạch sốt sắng an ủi cô ấy: “Tớ tin cậu sớm muộn gì cũng có thể lấy được thân thể của nam thần cậu mong muốn”
Hai người trò chuyện rất lâu, cuối cùng Phương Đường Đường nói rằng tối nay nam thần nhà mình đang biểu diễn ở khách sạn và rủ cô đi cùng.
Giang Tiểu Bạch cười lạnh, trực tiếp từ chối cô nàng.
“Từ lúc cậu đưa Tiêu Túc đến trước mặt tớ, tớ đã hạ quyết tâm sẽ không bao giờ cùng cậu đi uống rượu nữa. Đi vui vẻ nhá, chúc cậu nhanh chóng tìm được nam thần”
Nói xong, cô còn nghe thấy tiếng Đường Đường giả vờ khóc lóc ở đầu dây bên kia.
“Đừng như vậy, Tiểu Bạch, tớ làm điều đó cũng vì cậu mà thôi. Cậu thấy đó, cũng nhờ tớ mà bây giờ cậu đã là bạn gái của anh ấy, nói không chừng thì chẳng bao lâu sau còn trở thành vợ của anh ấy nữa..”
“Cút!”
“Nhất định cậu phải đi đám cưới cùng với anh ấy để anh ta tận mắt chứng kiến người trong lòng của mình nay lại muốn kết hôn cùng người đàn ông khác để anh ấy nhận thấy rằng cả đời này, anh ấy cũng không có cơ hội quay lại, và sau đó anh ấy sẽ từ bỏ hoàn toàn”
Ngay cả khi không nghe Đường Đường nói, bản thân Giang Tiểu Bạch cũng nghĩ như vậy. Dù gì cô cũng đã lựa chọn ở bên Tiêu Túc, mặc dù cô nói từ bỏ chuyện tình cảm này, nhưng Giang Tiểu Bạch cô không phải là loại người chỉ biết rút lui khi gặp khó khăn.
Vì vậy cô nhất định phải chứng minh cho cậu ta thấy cô tốt đẹp, đáng được yêu thương, trân trọng.
Cô không tin người đàn ông này sẽ không động lòng!
“Cậu không cần nói, tớ tự biết phải làm sao”
“Vậy tối nay cùng đi với tớ không?”
“Nhất! Quyết! Không! ĐiI”
Đêm đó, khi Tiêu Túc chuẩn bị leo lên giường đi ngủ liền nhìn thấy Tiểu Bạch nằm quay lưng lại với cậu ta, tự ôm gối ngủ thiếp đi.
Bỗng chốc sự yên tĩnh trong phòng khiến Tiêu Túc có chút khó chịu.
Bởi vì những ngày hẹn hò này, tuy buổi tối hai người không làm gì, nhưng Giang Tiểu Bạch bắt buộc cậu ta phải hôn chúc cô ấy ngủ ngon rồi mới được phép đi ngủ.