Chương 999: Baba chỉ yêu mỗi mami
“Đậu Nhỏ, thích nhất là mami đó”
Một câu nói, làm Hàn Mộc Băng có chút ngây ra, môi của Đậu Nhỏ trực tiếp tiến gần, hôn lên má cô một cái, sau đó liền lấy ra.
“Cho nên lời mami nói, Đậu Nhỏ đều nghe theo.”
Rõ ràng câu nói cực kì uất ức, nhưng Hàn Mộc Tử lúc này lại toát ra một cỗ ghen tuông, trong mắt có chút ấm áp, cô lại không dám ở trước mặt Đậu Nhỏ trở nên khác đi, chỉ có thể ôm cậu bé vào trong lòng.
“Đậu Nhỏ thật ngoan, mami cũng vậy, thích nhất là Đậu Nhỏ rồi đó.”
“Không, không được!” Đậu Nhỏ đột nhiên dùng lực lắc đầu: “Mami không thể thích Đậu Nhỏ nhất được, baba sẽ giận đó”
“2?” Hàn Mộc Tử kinh ngạc nhìn cậu bé: “Cái gì”
“Lần trước mami nói yêu Đậu Nhỏ nhất, baba xấu xa liền ghi thù, còn không cho Đậu Nhỏ vào phòng.”
Nhắc tới cái này, Hàn Mộc Tử cảm giác mặt nóng lên, lần đó Dạ Mạc Thâm nhốt Đậu Nhỏ bên ngoài, đè cô trên cửa mà hôn tới tấp không ngừng…
Chuyện như vậy, thật không hy vọng sẽ xảy ra lần thứ hai.
Cô khẽ ho một tiếng: “Được rồi, Đậu Nhỏ không được ghi thù nha, baba chỉ là giỡn với con thôi, con dù sao cũng là con của ba mẹ, baba cũng rất yêu con nha”
Hứ, Đậu Nhỏ trong lòng liên tục hừ, baba mới không yêu con, baba chỉ yêu mỗi một mình mami thôi.
Nhưng mà, như vậy cũng đủ rồi. “Chuyện này, chốt như vậy được không? Đậu Nhỏ, mami đang hỏi ý kiến của con, không phải là thông báo cho con. Cho nên, nếu như con không hài lòng với cách sắp xếp của mamii, có thể đưa ra ý kiến, sau đó mami có thể từ ý kiến của con mà tìm ra cách khác, mọi người đều thoải mái, được không?” Đậu Nhỏ quả thật hiểu chuyện, vừa nghe lời, nhưng cô không hy vọng đứa nhỏ sẽ cảm thấy tủi thân.
Không nghĩ tới Đậu Nhỏ lại lắc đầu: “Không sao đâu mami, Đậu Nhỏ thấy ý kiến của mami rất tốt”
“Thật không? Vậy con……
“Manii, vậy con với ông cố ngoại ở đây đợi baba với mami tới đón”
Hàn Mộc Tử vẫn còn muốn nói thêm, Đậu Nhỏ liên đem sự việc định luôn, nhìn khuôn mặt ngây thơ hiền lành của Đậu Nhỏ trước mặt, Hàn Mộc Tử không nói gì thêm, chỉ là trong lòng thở dài một tiếng, sau đó ôm chặt lấy Đậu Nhỏ.
Sau khi thống nhất sự việc xong, ai nấy trong lòng cũng có suy xét, mắt thấy đã tới ngày về nước, hôm khởi hành Geogre và La Lệ đều đến tiễn họ.
Nhưng Uất Trì Kim lại không hề xuất hiện, chỉ có Vu Ba đến.
Đậu Nhỏ đứng bên cạnh Hàn Mộc Tử, ở sau lưng Vu Ba ngóng trông, từ đầu đến cuối không thấy bóng người mình trông đâu, ô một tiếng: “Bác Vu, ông cố ngoại con không đến hả?”
Nụ cười trên mặt Vu Ba vẫn hòa nhã như cũ, trên tay cầm lấy chiếc hộp nhỏ: “Cậu chủ bé nhỏ ơi, công ty của ông cố ngoại còn có việc không thể đến được, đây là quà ông chủ nhờ bác đưa cho con”
Đậu Nhỏ tò mò nhìn vào hộp nhỏ: “Là gì vậy a?”
Mặt Vu Ba thần bí đưa chiếc hộp tới, Đậu Nhỏ lập tức đưa tay ra nhận, sau đó đem hộp quà nhỏ đó ôm vào trong lòng, nghe thấy Vu Ba nói: “Ông cố ngoại của con, nói con về nước rồi hẳn mở ra”
Đậu Nhỏ chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm vào chiếc hộp nhỏ trong lòng.
Về nước rồi hẳn mở ra, e là phải đợi lâu rồi.
cậu bé nghĩ.
Còn Geogre bên này, cả mặt khóc thảm thiết, có vẻ như vô cùng buồn bã, anh ta muốn ôm lấy anh em tốt của mình Dạ Mạc Thâm, nhưng Dạ Mạc Thâm vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lùng đứng đó, cả người đều toát ra uy thế cao ngạo.
Geogre do dự một lúc, đột nhiên chuyển hướng ôm lấy Tiêu Túc bên cạnh.
“Huhu, người anh em, cậu phải đi rồi, tôi thật không nỡ đâu.”
“..
~ Bị gấu ôm chặt lấy, khoé miệng Tiêu Túc không ngừng co giật: “Cậu chủ lớn Geor, ngài mau buông ra, để người khác nhìn thấy chúng ta 2 đàn ông lại ôm ôm lấy nhau, e là sẽ hiểu lầm”
Geogre ngơ ra, sau đó hỏi: “Tôi đang tiễn bạn tốt, khắng khít không nố, ai sẽ hiểu lầm?”
Nói xong liền nhìn xung quanh Quả nhiên, hai người đàn ôm ôm lấy nhau, vậy mà thật sự thu hút ánh mắt vài người.
Tiểu Nhan hai tay ôm lấy ngực, buồn cười liếc nhìn hai người họ.
Mà La Lệ một bên gương mặt ửng đỏ nhìn Hàn Mộc Tử, nhẹ giọng nói: “Mộc Tử, tuy rằng quen biết cậu chưa được bao lâu, nhưng…… cậu vẫn là sự ấm áp của tớ khi ở nước ngoài lạnh lẽo này, cảm ơn cậu.”
Thời gian Hàn Mộc Tử và La Lệ quả thật quen nhau không lâu, đừng nói thời gian, hai người đến nói chuyện cũng rất ít, kỳ thật khi ấy tâm thái phòng bị của Hàn Mộc Tử quá lớn.
Cảm thấy ở nước ngoài này, đột nhiên có một người con gái nhiệt tình lôi kéo làm quen, lại là dạng thêm Facebook kiểu vậy, cho nên cô không muốn quá gần với đối phương.
Nhưng mà bây giờ xem ra, đối phương hầu như từ lúc bắt đầu không hề có ác ý, chỉ đơn thuần thấy đều là người Việt Nam, vô thức muốn thân cận với cô mà thôi.
Hoá ra là vẫn là bản thân cô nhỏ mọn rồi.
Hàn Mộc Tử mỉm cười, con ngươi nhìn qua Georfe một cái: “Hôm nay cậy với cô ấy đi cùng?”
La Lệ ngơ ngác gật đầu: “Ừm, Geogre nhắn tin nói cậu sắp đi, hỏi tới có muốn cùng tới sân bay tiễn các cậu không”
“Hừm, để tới nghĩ xem, không phải lúc đầu rất… ghét cậu tao sao?”
Không ngờ đoạn thời gian này không gập, quan hệ giữa cô ấy và Geogre cải thiện vượt bậc.
La Lệ đỏ mặt, ngượng ngùng cười, sau cùng mới giải thích: “Ở chung mới biết cậu ấy không phải đáng ghét giống tớ nghĩ, hơn nữa cậu ấy cũng rất tốt”
“Rất tốt?”
La Lệ gật đầu: “Ừm, con người cậu ấy rất tốt.
Cậu biết không Mộc Tử, cậu ấy vậy mà mời tớ ăn một chầu rất lớn đó!”
“Châu, chầu lớn?” “Đúng rồi á, tớ qua đây lâu rồi chưa có ăn được món ngon gì, bỏi vì kinh tế không cho phép, cho nên… Ngoài cơm công ty ra, tớ thường… Nhịn đói” Nói đến đây, cô ấy ngại ngùng cười: “Cậu không chê tớ chứ?”
Hàn Mộc Tử nhìn La Lệ trước mắt, quả thật rất ốm, lúc trước cô ấy nhắc đến chỗ ở của mình cũng ngập ngừng không nói, xem ra cuộc sống rất khó khăn. “Tớ chê cậu làm gì? Con người Geogre quả thật không tồi, chẳng qua..” Nói đến đây Hàn Mộc Tử dừng lại, cảm thấy lời mà bản thân sắp nói hình như là dư thừa, chỉ có thể nói: “Nói tóm lại có rất nhiều chuyện cậu tự mình suy nghĩ đi, về sau nếu cậu có về nước, thì có thể tới tìm mình”
“Được, vậy cậu đừng có mà đổi Facebook nha, nếu không mình sẽ không tìm được cậu. Bất quá..” Nụ cười của La Lệ thả lỏng mấy phần: “Khả năng tớ về nước có thể cực kỳ ít, nhưng cậu yên Ị”
tâm, tớ chắc chắn sẽ tìm cơ hội đi thăm cậu “Ừm”
“Sắp phải qua kiểm tra an ninh rồi”
Âm thanh trầm thấp truyền đến bên tai, là Dạ Mạc Thâm nhắc nhở cô.
La Lệ vội vã nói: “Phải rôi đó, các cậu đừng làm lỡ thời gian, mau chóng đi kiểm tra an ninh đi, bọn tớ chỉ tiễn đến đây thôi” Nói xong, La Lệ nhìn thấy bên kia Geogre đang nắm lấy Tiêu Túc bộ dạng lưu luyến không rời, bèn qua đó nắm lấy tay áo anh ta: “Chúng ta chuẩn bị đi thôi”