Chương 806
“Hử?”
Đoan Mộc Trạch dường như năm được tin tức gì. “Đỉnh hôn gì? Đinh hôn với ai?”
Đoan Mộc Tuyết liếc nhìn anh ta không để ý tới anh ta.
Đoan Mộc Trạch nhìn cô ta, có chút buồn cười: “Sao nào, chẳng qua anh chi xa nhà một chút thôi đã xảy ra chuyện mà anh không biết rồi? Còn nữa ảnh mát này của em là sao chứ? Giống như anh trai em làm chuyện gì có lỗi với em vậy?”
“Đúng vậy.” Đoan Mộc Ngạo Thiên luôn yêu thương hai đứa cháu của mình, cho nên lúc này chủ động giải vây cho Đoan Mộc Trạch: “Trước đây chúng ta từng có hôn ước với nhà Uất Trì, chỉ có điều năm đó con gái Uất Trì Kim khong đồng ý với cuộc hẳn nhân này cho nên hai nhà rất tiếc nuối vẫn chưa kết thông gian được. Ông và Uất Trì Kim đã thương lượng, con gái không gả nhưng đời châu vẫn có thể kết thần. Gần đây ông cụ Uất Trì Kim vừa tìm được đứa cháu ngoại mình về, cho nên hai nhà chuẩn bị kết thân”
Nghe vậy, Đoan Mộc Trạch nhíu mày: “Tim được cháu ngoại về? Là nam?”
“Đúng vậy.”
Đoan Mộc Trạch nhìn Đoan Mộc Tuyết bên cạnh nói: “Ông nội à, ông muốn giúp Tuyết định hộn à, tính khi bốc đồng của con bé có thể không chịu đồng ý đâu, hơn nữa. Hai người đã bao nhiêu tuổi rồi, còn có hứng thủ làm mai cho thanh niên chứ?”
“Anh, anh đang nói hưu nói vượn gì đấy? không cho phép anh nói ông nói như vậy Đoan Mộc Tuyết vươn tay bảo vệ Đoan Mộc Ngạo Thiên, tức giận nói.
Hai anh em như vậy là chuyện hàng ngày, Đoan Mộc Ngạo Thiên vui vẻ nói: “Cháu cho rằng ông chỉ đơn thuần muốn làm mai? Còn không phải con bé Tuyết này…
Tuyết?” Đoạn Mộc Trạch nheo mắt. Nó làm sao vậy?”
“Cháu hỏi nó xem, lúc người ta bị thương mỗi ngày đều chạy tới nhà Uất Trì, hiện tại vết thương người ta lành rồi vẫn tới đó mỗi ngày, số lần nhiều đến nỗi thật giống như chủ động muốn đưa tới cửa làm cháu dâu của người ta roi.
Nghe đến đó, Đoan Mộc Trạch xem như là đã hiếu: Tuyết động lòng rồi?” Kỳ quái, anh mát Đoạn Mộc Tuyết luôn ở trên cao, nhiều năm như vậy người duy nhất khiến con bé muốn theo đuổi cũng chỉ có Đại Mạc Thầm thôi, Nhưng Da Mạc Thậm đã kết hôn không lâu, chẳng lẽ cô em gái này cuối cùng cũng tuyết vọng rồi?
Đoan Mộc Tuyết cần môi dưới, trừng Đoạn Mộc Trạch.
“Anh, chuyện của em em tự xử lý, lần này không cho phép anh lại quán chuyện của em.”
Đoan Mộc Trạch nói: “Nói như kiểu anh thích những tay quản chuyện của em vậy.”
“Lần trước lẽ nào không phải sao?”
“Lần trước? Lần trước đó là tình huống đặc biệt được không? Em nghĩ đi, nếu như trước đây anh không ngăn em…” “Được rồi, đừng nói nữa, chuyện đã qua đều không quan trong em cũng không trách anh lúc đó những tay vào. Nhưng anh phải đồng ý với em, về sau không cho phép lại nhúng tay vào chuyện của em.”
Đoan Mộc Trạch đau đầu nhìn cô ta. Anh là đang giúp em, sao có thể nói là những tay vào chuyện của em?”
“Anh muốn nói gì thì nói, có đồng ý không?”
“Được được được, anh trai đồng ý với em.”
Nói như thế nào cũng là em gái ruột của mình, Đoan Mộc Trạch chỉ có thể chiều ý cô ta.
“Ông nội, ông nhất định phải giúp Tuyết tranh thủ nha”
“Được rồi, chỉ cần Tuyết thích, ông nội sẽ giúp cháu, ngày hôm nay mệt làm phải không? Nhanh đi nghỉ ngơi.” ông đừng quên chuyện này, ngày mai tới nhà Uất Trì nói đi, cháu lên lầu Đời người đi rồi, Đoan Mộc Trạch không khỏi híp mắt “Cháu ngoại ông Uất Trì là nhân vật nào vậy ông? Lại khiến cho con bé Tuyết động lòng?
Nhân vật nào sao? Đoan Mộc Ngạo Thiên đưa tay vuốt râu mim cười, bí nói: “Thật đúng là nhân vật, ông nhìn cũng thích, rất hợp với cụm trai tài gái sắc trong tiểu “Đến ông nội cũng khen không dứt miệng, cháu thật muốn nhìn xem là người thế Ngày hôm sau.
Đoan Mộc Trạch muốn biết một chút về nhân vật khiến cho ông nội anh ta khen không dứt miệng, còn khiến Tuyết yêu thầm, cho nên anh ta trực tiếp tới tập đoàn Uất Trì. Lúc anh tới quầy lễ tân, cô gái trước quay còn chưa hoàn hòn lại Anh, anh là “
Đoan Mộc Trạch khả nổi danh trong giới, bởi vì ngoại hình và thân phận địa vị của anh ta khiến nhiều cô gái đều ngưỡng mộ, trong vòng bạn bè Facebook cả trên tạp chí đều đầy ảnh chụp và tin tức về Đoan Mộc Trạch.
Anh ta từng nói thích những em gái ảnh mất sạch sẽ, tóc dài, để mái ngố nhìn kiểu kawaii, làm hại một đám em gái cao gầy tan nát trái tim.
Sau đó các cô gái liên lưu hành kiểu tóc dài, để mãi ngô.
Đáng tiếc, cũng không có cách lại gần Đoan Mộc Trạch, chỉ có thể điên cuồng mà nhận lời mời của tập đoàn Đoan Mộc. Tôi họ Đoạn Mộc, tên Đoan Mộc Trạch, muốn hẹn gặp tổng giảm đốc Uất Trị, được không?”
Cô gái trước quầy lễ tân thật lâu mới phản ứng lại được, liền với văng gật đầu: Đương nhiên có thể a Đoan Mộc Trạch cong môi cười, giọng nói mang theo sự mị hoặc “Không có hẹn trước, cũng có thể sao?”
“Có thể có thể tôi dẫn anh đi.”
“Cảm ơn.”
Em gái tiếp tân dẫn Đoan Mộc Trạch đi thang máy, tim đều đập thình thịch, trời a, cho tới bây giờ cô ta chưa từng nghĩ lúc còn sống có thể cách Đoan Mộc Trạch gần như vậy, cảm thấy đây chính là thời khắc lịch sử.
Trên đường đi tới phòng làm việc tổng giám đốc, lúc đi ngang qua phòng thư ký, một người đúng lúc từ bên trong đi ra, vừa thoảng nhìn, khỏe mat Đoan Mộc Trạch liên thấy một bỏng lưng quen thuộc.
Anh ta lập tức dừng bước chân, quay đầu nhìn bóng lưng đã đi xa kia, chậm rãi nheo mắt lai.
Bóng lưng này, nếu như anh ta không nhìn lâm, chẳng phải là Hàn Mặc Tử sao?
Mấy hôm trước lúc đụng phải cô ở nhà hàng, Đoan Mộc Trạch còn rất kinh ngạc. không ngờ sẽ gặp lại nhanh như thế. Sao có ấy lại ở đây?
Đoan Mộc Trạch nghi hoặc Em gái tiếp tân thấy anh ta dừng lại, đồng thời còn nhìn chăm chăm bóng lưng của Hàn Mộc Tử, trong lòng lập tức thấy ghen tị. Tổng giám đốc Đoan Mọc, anh đang nhìn gì vậy?”
Đoạn Mộc Trạch chỉ vào bóng lưng của cô hỏi: “Người vừa đi qua là ai vậy?”
Gì vậy chứ, thì ra anh ấy đang nhìn cô ta that.
Ai, người xinh đẹp quả nhiên không giống nhau, ngay cả Đoan Mộc Trạch cũng nhìn cô ta nhiều hơn hai cái lại còn hỏi thăm mình.
Trong lòng em gái tiếp tân chua chất, nhưng vẫn nói: “Đó là thư ký chúng tôi mới tuyển vào không lâu, nhưng cô ấy rất hạnh phúc, thư ký giúp việc tuyển lâu như vậy, cô ấy là người đầu tiên thông qua.”
“Thư ký giúp việc?” Đoan Mộc Trạch nhớ kỹ mấy chữ này, trong lòng vẫn thấy khó hiểu.
Anh ta chắc chắn, người phụ nữ kia chính là Hàn Mặc Tử không thể sai, nhưng sao cô ấy lại làm thu ký giúp việc ở đây.
“Chị Lâm, đây là tổng giám đốc tập đoàn Đoan Mộc, anh ấy muốn gặp tổng giám đốc Tập đoàn Đoan Mộc?
Chị Lâm lập tức ngẩng đầu, nhìn Đoan Mộc Trạch nói: “Xin chờ một chút, tôi đi thông bảo với tổng giám đốc Chị Lâm đi tới phòng làm việc, rất nhanh thì đi ra: “Mời anh vào trong.
Đoan Mộc Trạch cười lễ phép với cô ta, sau đó chỉnh lại quần áo một chút, bước chạm vào Nếu như nói người này trong tương lai sẽ là em rể của mình, vậy anh ta nhất định phải cho em rẽ một ấn tượng tốt, chỉ có điều sau khi Đoan Mộc Trạch thấy rõ người sau bàn làm việc, anh ta trực tiếp trợn tròn mất..