Mục lục
Cô Vợ Đánh Tráo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 142: Thuốc dưỡng thai

Trận kịch liệt này kéo dài không biết bao lâu, Thẩm Kiều chỉ cảm thấy toàn thân đều không phải là mình nữa rồi, thân thể của cô đều do Dạ Mạc Thâm điều khiển, cuối cùng cả người đều mê loạn nằm sấp trên người anh, không rõ phương hướng.

Lúc lâu sau, Dạ Mạc Thâm mới bứt ra rời đi, giữ chặt cánh tay cô, đẩy Thẩm Kiều lên trên chăn, khóe môi mang theo một nụ cười âm trầm.

Bộ dáng vô tình lạnh nhạt chả khác nào tra nam.

“Gái hai đời chồng, thân thể của cô thật dâm đãng.” Sau lưng Thẩm Kiều chạm đến chăn bông mềm mại, mệt đến mức cô theo bản năng nhắm mắt lại, thanh âm lạnh lùng của Dạ Mạc Thâm đột nhiên vang lên, chẳng khác gì trong mùa đông lạnh giá, đột nhiên bị dội chậu nước lạnh, khiến cho Thẩm Kiều thanh tỉnh từ đầu đến chân.

Thẩm Kiều mở mắt ra, đập vào mi mắt chính là nụ cười ác liệt trên môi Dạ Mạc Thâm. Đáy lòng cô đột nhiên sững sờ, Thẩm Kiều ngồi dậy nắm lấy chăn che lại thân thể của chính mình, giận dữ và xấu hồ nhìn anh.

Dạ Mạc Thâm đưa tay nắm cằm của cô, Thẩm Kiều giãy dụa mấy lần mà không thề tránh thoát, chỉ có thể trừng mắt nhìn anh.

“Quản tốt thân thể của mình, mỗi ngày vào buổi tối tôi sẽ kiểm tra, nếu để tôi phát hiện ra cô không trung thủy…” Đoạn sau anh không nói hết, nhưng đã thể hiện sự uy hiếp rồi.

“Dạ Mạc Thâm, anh dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như vậy? Anh nói kiểm tra thì kiểm tra? Anh coi tôi là cái gì?” Kiều diễm đi qua, chỉ còn lại sự sỉ nhục, Dạ Mạc Thâm nói những câu nói kia đã thành công đâm vào trái tim Thẩm Kiều.

Mắt cô đỏ lên, lớn tiếng chất vấn Dạ Mạc Thâm.

Nhìn thấy cô đỏ mắt, trong lòng Dạ Mạc Thâm có chút không đành lòng, nhưng trong đầu nhanh chóng xoẹt qua mấy bức ảnh kia, Dạ Mạc Thâm liền nhớ tới hôm qua cô với Dạ Lẫm Hàn vừa nói vừa cười ngồi một chỗ ăn lẩu, thậm chí dáng vẻ vui vẻ hòa hợp ấy khiến anh dâng lên một ngọn lửa không tên.

Khiến lời nói của Dạ Mạc Thâm càng thêm sắc bén.

Cô không muốn nhìn thấy Dạ Mạc Thâm, đồ vô lại.

Nước mắt không tiếng động rơt xuống dọc theo khóe mắt, trong nháy mắt rơi xuống gối, biến mất không còn tắm hơi.

Sau lưng là động tĩnh gì Thẩm Kiều không biết, chỉ ngờ ngợ có thể nghe được âm thanh mặc quần áo, một lúc sau là tiếng bánh xe lăn, cho đến khi tiếng bánh xe biến mất.

Thẩm Kiều mới xác định Dạ Mạc Thâm dã di rồi.

Thời gian cô đến nhà họ Dạ lâu như vậy, lần đầu tiên khóc nhiều như vậy, tới nồi tuyến lệ sắp hỏng tới nơi, nước mắt vẫn không ngừng, nơi nào đó mơ hồ truyền tới cảm giác đau, trên môi sưng lên cùng với dấu vết trên người đều nhắc nhở cô một màn nhục nhã lúc nãy.

Nằm không biết qua bao nhiêu lâu, Thẩm Kiều đột nhiên cảm thấy thấy bụng dưới không quá thoải mái, cô chỉ có thể chống tay đứng dậy di vào phòng tắm, kết quả phát hiện có chút máy.

Lúc đầu Thẩm Kiều còn nghĩ kinh nguyệt tới. Nhưng mà nghĩ lại thì thấy không đúng, cô đang mang thai, làm sao có thể có kinh nguyệt được? Nghe nói ba tháng đầu thai kì Phải vô cùng cẩn trọng việc phòng the, cô lại quên mất chuyện này.

Nghĩ tới đây, Thẩm Kiều bỏ qua việc hai chân đau nhức, nhanh chóng mặc quần áo tới bệnh viện kiểm tra.

Bác sĩ kiểm tra cho cô xong trên mặt có chút phức tạp: “Cô mới mang thai hai tháng?” Thẩm Kiều gật gật đầu.

“Chồng cô đâu?” Nghe câu này, mặt Thẩm Kiều biến sắc, lắp bắp nói: “Anh… anh ấy bận việc.” Bác sĩ nhìn ra sắc mặt cô không tốt lắm, ngữ khí phức tạp thêm mấy phần: “Ba tháng đầu thai kì vợ chồng phải chú ý chuyện phòng the, hơn nữa không thể quá mức kịch liệt, thêm vào thân thể cô đã yếu từ trước, nếu chuyện như này lại xảy ra, tôi không dám chắc đứa bé trong bụng cô có an toàn hay không.” Thẩm Kiểu: “..” Cô lúng túng gật gật đầu: “Tôi biết rồi, về sau sẽ chú ý.” “Tôi kê cho cô thuốc dưỡng thai, lúc về nhớ uống đúng hạn, chú ý đồ ăn và nghỉ ngơi, nếu không được thì tách phòng, hiểu không?” Nói xong lời cuối cùng, bác sĩ đại khái nhìn ra Thẩm Kiều lúng túng, lại bỏ thêm một câu: “Thân là một người mẹ, phải biết bảo vệ con của mình, biết không?” “Cảm ơn bác sĩ!” Thẩm Kiều cảm kích nhìn bà một cái, sau khi lấy thuốc liền nhanh chóng rời khỏi bệnh viện.

Lúc cô từ bệnh viện đi ra gặp phải Lâm Giang.

Lâm Giang lập tức dừng xe chạy tới bên người Thẩm Kiểu, cười híp mắt: “Thật khéo, Kiểu Kiều, không nghĩ tới sẽ gặp cô ở đây, cô tới bệnh viện làm gì?” Nhìn thấy Lâm Giang, Thẩm Kiều liền nghĩ tới những chuyện trước đây, ánh mắt cô lạnh xuống, không muốn phản ứng với anh ta.

Ai biết Lâm Giang càng lấn tới, kéo tay cô thân thiết nói: “Kiều Kiều cô đừng không để ý tôi, tôi có chuyện muốn nói với cô.” Sắc mặt Thầm Kiều không tót, hất tay anh ta ra nói: “Tôi không có lời nào nói với anh.” “Nhưng mà tôi có chuyện muốn nói với cô, Kiều Kiều, cô cho tôi một cơ hội đi, chúng ta tới tiệm cà phê gần đây nói.” Nghe vậy bước chân Thẩm Kiều dừng lại, tới tiệm cà phê gần đây? Cô cười một tiếng: “Tôi mời khách à?”” Vẻ mặt Lâm Giang nhất thời trở nên muôn màu muôn vẻ: “Đương, đương nhiên không phải, tôi xin cô.” “Không cần.” Thẩm Kiều cười lạnh lùi lại mấy bước: “Lâm Giang, xin anh hiểu rõ một chuyện, chúng ta đã không còn bất kỳ quan hệ gì, anh đừng bám theo tôi nữa.” Nói xong, Thầm Kiều xoay người rời đi, cô cứ tưởng mình đã nói thẳng thắn rồi chứ, nhưng là cô vẫn đánh giá thấ trình độ vô sỉ của Lâm Giang, không nghĩ tới anh ta lại chạy theo, “Ai nói chúng ta đã không còn bất kỳ quan hệ gì, vừa rồi cô đến bệnh viện làm gì?” Thẩm Kiều vừa nghe thấy thế, suýt chút nữa ngã về đằng trước.

Lẽ nào Lâm Giang biết rồi? “Anh có quyền gì quản tôi kiểm tra cái gì? Lâm Giang, chuyện của tôi không cần anh quan tâm, anh đừng đi theo tôi nữa!” Thẩm Kiều bước nhanh hơn, hi vọng sớm có thể rời khỏi đây.

Lâm Giang đuổi theo cô, hung dữ kéo cánh tay cô lại, hét to: “Thẩm Kiều cô còn giả vờ trước mặt lão tử cái gì nữa, cô đang mang thai đúng không? Đứa trẻ trong bụng là con của ai?” Sắc mặt hắn tím lên: “Lão tử không chạm qua cô đúng không? Cô lại mang thai? Thẩm Kiều, cô tìm đàn ông sau lưng tôi đúng không?” Thầm Kiều: “…” Một số người đi đường xung quanh dùng ánh mắt khác thường nhìn bọn họ, có thể Lâm Giang không cảm thấy xấu hổ, ngược lại càng thêm càn rỡ.

“Không nghĩ tới, bề ngoài cô là một người phụ nữ đàng hoàng, không nghĩ tới cô chơi tôi một vố, có phải là người đàn ông lần trước không? Cô với anh ta tốt lên từ bao giờ?”

Truyen one giới thiệu thêm nhiều truyện hay trong khi chờ chương mới nhé, cám ơn các bạn

đọc full cô vợ thay thế tại truyen3.one

đọc full Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc tại truyen3.one

Đọc full Hôn nhân đỉnh cấp tại truyen3.one

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK