Chương 758
Sự lạnh lùng và xa cách của Hàn Mộc Tử trước đây, không phải La Lệ nhìn không ra, cho nên hôm nay cô chủ động vươn tay về phía mình, La Lệ cảm thấy… chắc là cô ấy tiếp nhận mình rồi.
“Ấy? Có phải vì chúng ta không còn mối quan hệ cạnh tranh nên cô mới tiếp nhận quen biết tôi không?”
Nghe thế, Hàn Mộc Tử cũng nghĩ đến vấn đề này, nếu nói giữa hai người là mối quan hệ cạnh tranh, cô cũng không có lý do gì để đón nhận quen biết cô ấy.
Chẳng qua, sự nhiệt tình của La Lệ khiến cô cảm nhận có chút sợ mà thôi.
Từ sau khi trải qua chuyện của Tuyết U, cô cảm thấy mình đã rất khó để quen biết một người xa lạ, hơn nữa còn tin tưởng một người xa lạ.
Đặc biệt là xuất hiện vào thời điểm mấu chốt như thế. Chuyện mình ra nước ngoài cũng không biết có bị người khác phát hiện không, nhỡ như, …cô ấy là bị người khác sắp xếp thì sao? Thấy cô không trả lời, La Lệ cũng không thúc giục cô, cười hì hì nói: “Không sao, dù là nguyên nhân này, tôi cũng sẽ không không vui đâu. Cô không biết đấy, tôi ở nước ngoài làm việc cũng lâu rồi, nhưng không có ai muốn để ý đến tôi, có thể là vì tôi không bằng người ta về mọi mặt, nhưng… hôm đó lúc nói chuyện với cô, cô để ý đến tôi, cho nên tôi cảm thấy cô là người tốt.”
Hàn Mộc Tử: “?”
Chỉ là vì mình để ý đến cô ấy, cho nên La Lệ cảm thấy mình là người tốt sao?
Cô gái này cũng quá ngây thơ rồi.
“Tóm lại, cảm ơn cô, thang máy đến rồi, chúng ta đi thôi.”
Hai người vào thang máy, trùng hợp làm sao, lúc Hàn Mộc Tử với La Lệ vào thang máy, thang máy đột nhiên lại vang lên, hai người sững lại, rồi nhìn nhau, hai giây sau thì cùng cười ra tiếng.
Hai người các cô vừa cười vừa đi thang máy lên xuống, mặc kệ những người bên trong nhìn họ với ánh mắt thần kinh thế nào, họ vẫn không ngừng cười.
Một lúc sau hai người mới ngừng cười.
Trong lúc này, mối quan hệ của hai người đã trở nên thân thiết hơn nhiều.
Nhưng lần này, hai người không đi thang máy khác lần nữa mà đứng yên đợi, đợi khi thang máy lần nữa xuống, hai người mới đi thang máy.
Lần này trong thang máy không có ai, La Lệ ấn tầng lầu của mình rồi hỏi cô: “Cô lát nữa sẽ trực tiếp vào làm sao?”
Hàn Mộc Tử gật đầu: “Đại khái là thế.”
La Lệ ngưỡng mộ nhìn cô: “Thật tốt, trước đây thấy cô đi phỏng vấn thời gian dài như thế, tôi biết cô nhất định sẽ lấy được vị trí này.”
Nếu không phải vì cô vào trong 10 phút, có lẽ La Lệ không nhất định sẽ lui một bước đi tìm vị trí khác đâu.
Rốt cuộc đối với với cô ấy mà nói, chức trợ ký thư ký đương nhiên là tốt hơn nhân viên bình thường, lương cũng cao hơn mà.
Điều cô ấy cần hiện giờ là tiền.
Nhưng năng lực của cô ấy không cao bằng người khác, đương nhiên cũng phải cúi đầu nhận thua thôi.
Hàn Mộc Tử ngược lại không trả lời cô, cười nhẹ. Sau đó, đến tầng của La Lệ rồi, sau khi cô với Hàn Mộc Tử nói lời tạm biệt thì rời đi, sau đó Hàn Mộc Tử đi báo cáo.
“Xin chào, tôi đến để báo áo, trợ lý thư ký.”
Đối phương uể oải lướt nhìn cô, chỉ vào một hướng: “Bên đó là phòng thư ký.”
Hàn Mộc Tử nhìn theo hướng cô ta chỉ, đúng lúc nhìn thấy phòng thư ký, thế là nói với người đó câu cảm ơn rồi đi về phía trước.
Người kia đánh giá bóng dáng cô một lúc rồi ngồi lại.
Đến trước phòng thư ký, Hàn Mộc Tử vươn tay gõ cửa, bên trong truyền đến giọng một người phụ nữ trung niên.
“Vào đi.” Hàn Mộc Tử lúc này mới đẩy cửa ra, sau đó đi vào, quả nhiên nhìn thấy một trong số những người phỏng vấn ngày hôm đó ngồi ở trước bàn làm việc.
Người phụ nữ hơi lớn tuổi một chút, thân hình đã có chút phúc hậu rồi, ăn mặc rất con gái nhà lành, mang kính, vừa nhìn liền biết là người đã làm mẹ.
Hàn Mộc Tử đi lên phía trước, chủ động chào hỏi với cô: “Chào cô.”
Người phụ nữ cũng nhìn cô cười, “Cô đến rồi, qua đây ngồi đi.” Hàn Mộc Tử đi tới, ngồi xuống sô pha đối diện với cô, sau đó đối phương đưa qua một bản hợp đồng: “Hợp đồng này cô xem thử đi, tiếp theo cô sẽ có thời gian 3 tháng để thực tập, nhưng nếu cô biểu hiện không tốt, thì lương của cô sẽ được tính theo mức lương của người nhân viên bình thường.
Nhưng nếu biểu hiện của cô xuất sắc, 3 tháng sau sẽ được chuyển lên chính thức, đến lúc đó lương của 3 tháng sẽ tính theo lương nhân viên chính thức.”
Những điều này đều không có vấn đề, Hàn Mộc Tử gật đầu. Người phụ nữ nhìn cô một cách thích thú: “Cô còn câu hỏi nào khác không?”
Hàn Mộc Tử lắc đầu, vừa muốn nói không có, nhưng lại cảm thấy… mình không hỏi hình như không hay lắm.
Cô đến đây để làm việc, không thể để người khác nhìn ra cô vì Dạ Mạc Thâm mà đến, nếu không đến lúc đó, ngay cả thời gian thực tập cũng chưa qua thì đã bị đá đi rồi, như thể há chẳng phải uổng phí tâm huyết của cô sao.
Tuy trước đây đã chuẩn bị trường kỳ kháng chiến rồi, nhưng hôm nay nghe thấy thời gian 3 tháng, Hàn Mộc Tử vẫn có chút lo lắng.
Cô đã mang thai được hơn 2 tháng rồi, 3 tháng sau… bụng của cô cũng không biết sẽ rỗ ra không.
Đến lúc đó…
Nghĩ đến đây, Hàn Mộc Tử cau mày lại.
Còn người phụ nữ đối diện nhìn thấy cô cau mày liền hỏi: “Xem ra cô chắc có câu hỏi muốn hỏi tôi.” Nghe giọng cô ấy, Hàn Mộc Tử phút chốc hoàn hồn gật đầu: “Vâng, tôi muốn hỏi một chút, liên quan đến chuyện tiền lương, trước khi chuyển lên chính thức sẽ trả hàng tháng đúng không?”
Nói xong, Hàn Mộc Tử cười xấu hổ: “Tôi ở đây là thuê nhà, cho nên…”
“ha ha, tôi biết cô muốn hỏi vấn đề này, cô yên tâm, tiền lương sẽ phát bình thường. Nếu cô có thể chuyển lên chính thức, thì tháng đầu tiên khi lên chính thức sẽ bổ sung thêm lương chính thức cho cô, có phải rất vui không?”
Hàn Mộc Tử chỉ có thể lộ ra vẻ kinh ngạc, phụ hoạ nói: “Phúc lợi của công ty thật tốt quá, chẳng trách người đến ứng tuyển nhiều như thế”
Nghe thế, trên mặt người phụ nữ có chút kinh ngạc, sau đó lắc đầu: “Cô cho rằng các cô ấy là vì phúc lợi của công ty mà đến à?”
Hàn Mộc Tử đương nhiên biết không phải, những người đó đều vì Dạ Mạc Thâm của cô mà đến.
Chỉ là… cô giờ đương nhiên không thể nói như thế, chỉ có thể gật đầu.
“Thế thì cô nghĩ sai rồi, phúc lợi của tập đoàn Uất Trì tuy tốt nhưng cũng không đến mức đông đúc như thế, không, nên nói là không có sức mạnh đáng sợ như thế. Dù sao… mục đích của người đến ứng tuyển không giống nhau, nhưng cũng không khác nhau lắm. Chẳng qua những cô gái gần đây đến phỏng vấn đều vì một mục đích giống nhau.”
“Mục đích giống nhau?”
Người phụ nữ cười bí hiểm, thay vì trả lời trực tiếp câu hỏi của cô, cô ấy đứng lên nói: “Sau này cô sẽ biết thôi, đúngmo rồi, không có gì nữa, cô có thể kí hợp đồng, 3 tháng tiếp theo cứ làm việc cho tốt, sau này có thể gọi tôi là chị Lâm”
Hàn Mộc Tử nghiêm túc nhìn hợp đồng một lúc, xác nhận không có vấn đề gì thì kí tên mình lên, sau đó đưa qua.
“Cảm ơn chị Lâm, ngày tháng sau này phải nhờ chị chỉ bảo thêm”