Mục lục
Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà lúc này Cổ Dục không biết trong thôn phát sinh chuyện gì. Hắn hiện tại đang ở phía xa chỗ khe núi kia, ở đây hắn phát hiện một chỗ lõm xuống trên tảng đá, trông giống như là một cái chén nhỏ. Nhìn thấy vật này, Cổ Dục nảy ra chủ ý, tiếp đó từ trong không gian lấy ra một bình nước giếng. Tuy nhiên khi nước giếng vừa mới lấy ra, ở bên cạnh một nhà của Gấu nâu lập tức có chút không chịu được.

Đối với cả nhà Gấu nâu vật này chính là đồ ngon, bọn chúng rõ hơn bất kỳ ai.

“Những thứ này được chuẩn bị để dụ đám rắn kia, tí nữa tao sẽ cho tụi bay.” Nhìn một nhà ba người, Cổ Dục dùng sức đẩy cái đầu to của con Gấu. Nghe được Cổ Dục nói như vậy, Gấu nâu mới miễn cưỡng liếm liếm miệng của mình. Tiếp đó có chút lưu luyến nhưng cũng đi đến đứng cạnh Vua núi, mà Vua núi nhìn thấy dáng vẻ của một nhà Gấu nâu, trong mắt lại toát ra một sự khinh bỉ sâu sắc.

Loại nước này, nó biết Cổ Dục muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Nó một ngày ba bữa đều uống cái thứ này, những thứ này còn chưa gặp thì không xứng cùng nó làm bạn....

Nghĩ tới đây, Vua Núi nhìn sang Gấu nâu sau đó lại nhích xa ra chút nữa để muốn phân rõ ranh giới.

Nhìn bốn tên kia đều ổn định ở phía sau, lúc này Cổ Dục mới đem nước giếng đổ xuống bát đá kia. Tiếp đó còn dư một chút, hắn trực tiếp đổ về phía bên kia bụi cỏ.

Lần theo nước giếng tiến vào trong bụi cỏ, hàng trăm hàng ngàn con rắn lần lượt xuất hiện. Hầu như trong nháy mắt hắn cảm nhận được nước giếng kia đang phát huy tác dụng. Tiếp đó bọn chúng bắt đầu lè lưỡi, bò hướng về phía chỗ bát đá.

Nhìn thấy hình ảnh trước mặt mình, chân Cổ Dục đã bắt đầu tê dại, ba chân bốn cẳng vội vàng chạy về phía bọn Vua Núi. Tiếp đó hắn nhìn thấy những con rắn kia trực tiếp nằm lên bát đá bắt đầu liếm nước giếng.

Đến khi con rắn cuối cùng rời khỏi bụi cỏ, Cổ Dục cũng hít sâu một hơi. Tiếp đó nắm lấy bột Hùng hoàng mà hắn mang theo, chạy thật nhanh về vị trí đám nhân sâm.

Tốc độ của Cổ Dục rất nhanh, nhất là khi hắn gặp tình huống phải mở hết tốc lực. Một giây từ trên sườn núi kia nhảy xuống, tiếp đó chỉ cần năm, sáu bước là hắn đã chạy đến mảng thực vật có nhân sâm ở đó.

Mặc dù ở nơi đó thời gian dừng lại rất ngắn, nhưng hắn vẫn có thể thấy được ngay trong bụi cỏ đã có không ít trứng rắn. Nói như vậy, khoảng thời gian bọn rắn đẻ trứng là giữa tháng sáu đến tháng mười, ở đây chỉ có một nhóm nhỏ chắc hẳn bọn chúng chính là nhóm đầu tiên.

Lúc đi tới khu vực có nhân sâm, Cổ Dục cầm trong tay bột hùng hoàng rải ra bên ngoài hơn một phần ba, vung khắp xung quanh tạo thành một vòng tròn. Tiếp đó, hắn lấy ra xẻng công binh bắt đầu đào thật nhanh, bây giờ là lúc tranh thủ từng giây từng phút, không có thời gian để cẩn thận quan sát. Chỉ cần là nhân sâm thì hốt hết.

Cổ Dục chính là muốn trực tiếp đào nhân sâm cùng với đất chuyển vào không gian của hắn. Tiếp đó đợi hắn tìm được địa phương an toàn, lại từ từ nghiên cứu.

Cách làm của hắn như vậy rất đúng, hơn nữa tốc độ này cũng không chậm, thế nhưng nhân sâm ở đây quá nhiều. Hầu như Cổ Dục vừa mới đào móc được phân nửa, bên kia bọn rắn đã uống cạn nước giếng ở trong bát sạch. Mặc dù phần lớn bọn rắn vẫn còn luyến tiếc ở lại tại chỗ, thế nhưng đã có một vài con rắn bắt đầu quay về ổ. Thấy được hành đồng này, Vua Núi lập tức sủa lên hai tiếng nhắc nhở Cổ Dục.

Nghe được tiếng sủa của Vua Núi, Cổ Dục lại một lần nữa tăng nhanh tốc độ.

Mà những con rắn kia dường như cũng cảm giác được cái gì đó, bọn chúng cũng nhanh chóng tăng tốc di chuyển.

Thế nhưng khi bọn chúng muốn đi qua, lập tức phát hiện những mảng bột phấn hùng hoán chắn ngay trên đường đi của chúng, việc này khiến chúng cảm thấy lo lắng. Bọn chúng có thể không để ý cái thứ gọi là nhân sâm, thế nhưng những cái trứng rắn kia chính là thứ bọn chúng để ý.

Bản thân không tự giải quyết được, vậy thì chúng muốn gọi đồng bọn cùng nhau tới giúp đỡ.

Dựa theo âm thanh từ cái lưỡi truyền đến, vốn dĩ đám rắn còn tụ tập rất nhiều xung quanh cái bát nước. Lập tức bọn chúng quay đầu, tiến về phía bụi cỏ.

Nghe bốn phía truyền đến âm thanh tê tê của những cái lưỡi rắn phát ra, Cổ Dục lập tức càng tăng nhanh động tác của mình. Thậm chí có một số củ nhân sâm bị đào mất cả rễ, hắn cũng không cần để ý.

Cuối cùng, trước khi một đám lớn rắn bò trở về, Cổ Dục đã đem một đám lớn nhân sâm cất vào bên trong không gian của hắn.

“Xào xạc, xào xạc, xào xạc!” Nhìn thấy bụi cỏ bốn phía không ngừng lung lay. Cổ Dục lập tức vung xuống số bột hùng hoàng còn lại, một bên di chuyển thật nhanh về nơi khi nãy hắn đã leo xuống.

Ngay khoảnh khắc hắn chạy đi, những con rắn tới sớm nhất đã xử lý xong đám bột hùng hoàng, bọn chúng nhanh chóng vọt vào bên trong vòng.

Thế nhưng mấy con rắn vừa lao vào trong vòng, bọn chúng còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Lập tức bọn chúng bị Cổ Dục ném vào mặt một đám bột hùng hoàng, trong lúc nhất thời bọn chút có chút rối loạn. Mà Cổ Dục nhân cơ hội này, dọc theo con đường hắn đã sớm thiết kế, vội vã chạy tới khe rãnh khi nãy hắn đi xuống. Lúc này hắn cũng đã nhìn thấy gấu nâu ở bên trên đưa cánh tay xuống. Cổ Dục ba chân bốn cẳng, dùng hai tay bắt lấy móng vuốt lớn của gấu nâu. Gấu nấu khẽ dùng sức, lập tức kéo Cổ Dục từ trong hang rắn ra ngoài.

Khi Cổ Dục quay đầu lại, hắn phát hiện những con rắn kia đã đuổi tới chân. Nếu như vừa rồi hắn té xuống, hay là chậm nửa bước. Không chừng lúc này đã bị bọn chúng cắn.

Có thể một con rắn độc tố không đến mức muốn mạng của hắn, thế nhưng nhiều rắn như vậy, chỉ có thể nói là hắn sẽ chết chắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK