Cũng như bây giờ, tính từ thời điểm Cổ Dục từ nhà cụ Tống trở về, thì tới sáng ngày thứ ba Tống Mính đã dẫn một người tới trước cửa nhà Cổ Dục rồi.
"Ồ! Nhanh như vậy sao, tôi còn tưởng rằng phải mất mấy ngày nữa cô mới tới, xin chào.” Cổ Dục dẫn hai người vừa mới lái xe tới vào nhà hắn. Nhìn thấy người đàn ông đi cùng với Tống Mính xuống xe lúc này Cổ Dục khách khí duỗi tay ra vừa cười vừa nói.
“Đã đáp ứng giúp anh rồi nên tôi cũng không dám chậm trễ, vị này là Khâu Ninh bạn học năm cấp 3 của tôi, là kiến trúc sư nổi tiếng ở trong nước về thiết kế nhà cửa và thiết kế nội thất.” Nghe thấy lời nói của Cổ Dục thì Tống Mính cũng giới thiệu người đàn ông bên cạnh cho Cổ Dục.
"Xin chào, anh Cổ.” Người đàn ông này vừa nhìn Cổ Dục vừa nở một nụ cười sau đó bắt tay hắn.
Cả hai cùng nắm chặt tay nhau đồng thời lúc này Cổ Dục cũng đánh giá người đàn ông tên là Khâu Ninh này.
Người đàn ông này nhìn rất nam tính, dáng dấp cũng không có mỏng manh ngược lại cảm giác rất kiên cường, ngũ quan sắc sảo, chiều cao trên dưới khoảng 1m85 ngang bằng với Cổ Dục. Tóc trên đầu không dài nhưng cũng không phải là đầu đinh. Dưới cằm còn để râu, chắc là cố ý không cạo sạch. Ngoài ra thân hình của hắn khá vạm vỡ, có lẽ là thường xuyên tập thể dục.
Sau khi tốt nghiệp cấp ba thì lập tức đi nước ngoài du học về ngành thiết kế kiến trúc, vì vậy nhìn anh ta có nét rất tây, phải nói thế nào nhỉ?
Phong cách của anh ấy rất giống với phong cách của quý ông, mạnh mẽ theo kiểu người phương Tây khác hẳn với phong cách nam tính bình dị của Cổ Dục.
Không hiểu sao Cổ Dục thấy ánh mắt của Tống Mính nhìn anh ta dường như không có quá nhiều cảnh giác, điều này làm cho trái tim của hắn đập thình thịch.
Đương nhiên đây cũng không phải là do Cổ Dục thích Tống Mính, chỉ là tự dưng bên cạnh một người phụ nữ xinh đẹp mà hắn quen biết là Tống Mính đột nhiên xuất hiện một người đàn ông như thế khiến tâm trạng của Cổ Dục có chút là lạ. Tuy nhiên hắn cũng không hề thể hiện động thái gì, chỉ đơn giản mời người đàn ông đó đi vào.
Trong khi anh ta đi quan sát sân trước và sân sau nhà Cổ Dục thì lúc này Cổ Dục cũng lặng lẽ đi tới bên cạnh Tống Mính.
“Có vẻ như cô và bạn học của cô quan hệ rất tốt nhỉ?” Sau khi do dự một chút cuối cùng Cổ Dục cũng nhỏ giọng hỏi.
" n? Anh đây là... Đang ghen à?” Nghe thấy lời nói của Cổ Dục, Tống Mính đang đi theo phía sau nghi ngờ nhìn hắn một cái, sau đó vừa cười vừa nhỏ giọng hỏi lại.
“Tôi ghen cái gì chứ, tôi đây là đang hiếu kỳ.” Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Tống Mính thì Cổ Dục không khỏi sửng sốt một cái, sau đó vừa cười vừa nói.
“Yên tâm đi! Tôi không có hứng thú gì đối với anh ta cả, nhưng so với tôi thì anh mới là người nên cẩn thận thì đúng hơn.” Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Cổ Dục lúc này Tống Mính cũng nhỏ giọng nói.
“Tôi sao?” Nhìn dáng vẻ của Tống Mính, Cổ Dục chỉ tay vào mình càng thêm khó hiểu.
“Anh ta, mặc dù là đàn ông nhưng chính là một cái “Tiểu Thụ” đó nha, hắn không thích phụ nữ, chỉ thích đàn ông mạnh mẽ, hiểu không?” Tống Mính vừa nói, vừa vỗ vào bờ ngực cứng như đá của Cổ Dục, nhướng mày nói.
Nghe thấy Tống Mính nói như vậy, Cổ Dục không khỏi rùng mình một cái. Điều này khiến cho hắn nghĩ tới mấy video trên mạng mà cảm thấy sợ hãi.
Chẳng lẽ mấy tên đàn ông vạm vỡ như thế này ở nước ngoài lại thích chơi đấu vật với nhau hay sao? Thật khó có thể tưởng tượng được...
Lắc đầu một cái Cổ Dục tiếp tục đi về phía trước tuy nhiên hắn cũng đi cách xa Khâu Ninh một chút. Mà vào lúc này ở trong trại cá hình ảnh Cổ Dục cùng Tống Mính nói chuyện với nhau đều bị Lâm Lôi, Lý Vân Vân và Phùng Thư Nhân nhìn thấy rõ ràng.
Mấy người bọn họ chú ý đến cảnh Cổ Dục và Tống Mính nói thì thầm với nhau. Đến cảnh Tống Mính nũng nịu vỗ một cái vào ngực của Cổ Dục thì lúc này một tia lạnh lẽo chợt loé lên trong mắt của các cô.
Lúc bình thường bọn họ cùng Cổ Dục không có tiến triển gì lớn đó là bởi vì không có áp lực gì từ bên ngoài. Còn bây giờ quan hệ của Tống Mính và Cổ Dục dường như có chút phát triển vì vậy tâm tình của các cô cũng đã bắt đầu chuyển biến, nhưng làm thế nào thì bọn họ vẫn đang suy nghĩ.
Cổ Dục lúc này vẫn không biết những suy nghĩ trong lòng của các cô gái, hắn vẫn đang bận đưa Khâu Ninh đi dạo phía trong phía ngoài căn nhà của hắn.
Hiện tại bên trong căn nhà của hắn chỗ nào cũng có thể xem, những thứ không thể xem đều được hắn đưa vào bên trong không gian và bể nước bí mật của hắn, vì vậy tất cả mọi thứ ở đây Khâu Ninh đều có thể xem được.
“Anh Cổ, khoảng sân này của anh đúng là không nhỏ, tôi có thể hỏi một chút được không? Bây giờ anh dự định trang trí khu vườn này thế nào, phong cách ra sao? Sau khi Khâu Ninh đã xem xong nhà thì Cổ Dục lập tức mời Khâu Ninh tới phòng khách để nói chuyện. Lúc này Khâu Ninh ngồi trên chiếc ghế salon tại phòng khách lấy ra một xấp giấy từ trong chiếc cặp anh ta mang tới sau đó vẽ một bức phác thảo liên quan tới nhà của Cổ Dục.
Không thể không thừa nhận, anh chàng này thật đúng là có bản lĩnh, Cổ Dục cũng không muốn hỏi nhiều về việc anh ta là ‘công’ hay ‘thụ’. Nhưng phải công nhận một điều rằng thực lực vẽ tranh của anh ta quả thật rất mạnh. Chỉ mới nhìn qua mà đã có thể tính đại khái được rồi, bao gồm cả vườn rau ở sân sau và các thứ khác nữa.
“Ặc, những thứ này tôi cũng không hiểu lắm, anh nói phong cách là sao?” Nghe đối phương hỏi lúc này Cổ Dục cũng hỏi lại. Trước giờ hắn đúng là chưa bao giờ sửa sang lại nhà cửa, nhà hắn ở đều đã được trang trí sẵn vì vậy hắn thật sự không hiểu nhiều về những thứ này.