Lúc mùa xuân Cổ Dục đã từng bắt qua một ít chim đa đa và năm con gà hắc phong về nuôi, có lẽ mọi người còn nhớ chứ. Mà sau khi trải qua mấy tháng phát triển, hai chi tộc này đã lớn mạnh hơn không ít.
Hiện tại chim đa đa lớn nhỏ cũng đã hơn hai mươi con, đem chúng ăn thịt không còn phải đắn đo lo nghĩ nữa rồi. Mà năm con gà hắc phong thì càng nhiều hơn, đã có hơn 30 con thế nhưng phần lớn đều là gà con.
Ban đầu Cổ Dục vẫn có chút nghi hoặc, bởi vì Phi Long đẻ tương đối ít trứng thì Cổ Dục cũng có thể lý giải được. Dù sao thì vật này bây giờ vẫn xem như là động vật hoang dã, thời kỳ động dục và thời kỳ đẻ trứng một năm là có quy luật, số lượng trứng đẻ ra cũng không nhiều.
Nhưng tại sao năm con gà đen cũng đẻ ít như vậy? Cho dù hắn thỉnh thoảng ăn một lần, hoặc là Vua Núi có đi trộm trứng thì cũng không ít đến vậy mới phải.
Hắn còn tưởng rằng đó là do gà có vấn đề.
Bây giờ thì hắn đã biết, đúng là do gà có vấn đề. Bởi vì mấy con gà này đã hoá thông mình, bọn chúng biết đem trứng đi giấu. Chẳng thể trách bây giờ chỉ lo yêu đương như Vua Núi cũng không thể tìm thấy.
Thế nhưng bây giờ thu hoạch được một nồi trứng thế này thì lại phát sinh vấn đề khác…
Đem trứng đã thụ tinh thả lại ổ gà, hiện tại Cổ Dục vẫn còn hơn 80 trứng, làm thế nào để ăn hết đống trứng này đây mới là vấn đề…
"Bằng không ta muối nó đi?” Nhìn 80 quả trứng vỏ xanh trước mặt, Lý Vân Vân suy nghĩ một chút rồi hỏi. Lúc này Cổ Dục phát hiện Lý Vân Vân thật sự rất thích làm những món muối.
Ví dụ như địa hoàng, củ cải, cải thảo muối ớt, dưa muối, trứng gà cùng trứng vịt đương nhiên cũng như vậy.
Tuy nhiên những món ăn này của cô ấy đều có hương vị khá ngon.
Bây giờ mỗi sáng Cổ Dục đều ăn một chút địa hoàng muối và cải thảo muối. Hương vị của chúng không những ngon mà còn rất chính thống.
"Nhưng cũng không biết đã bao nhiêu ngày rồi, sợ chưa ướp xong thì chúng đã hỏng rồi.” Lâm Lôi cầm lên một quả trứng xanh lắc nhẹ một cái thì nghe thấy bên trong có tiếng nước. Chứng tỏ những quả trứng này đã không còn tươi mới.
“Vậy thì ăn đi.” Cái này không thể muối được rồi, Lý Vân Vân lúc này cũng gãi đầu nói.
“Ài! Hơn 80 trứng sao mà ăn hết.....” Nghe Lý Vân Vân nói như vậy, Phùng Thư Nhân lập tức nghĩ đến một bàn tiệc toàn trứng gà. Mặc dù trứng gà có rất nhiều dinh dưỡng, nhưng trong một ngày cũng không thể ăn quá nhiều đúng không?
“Luộc ăn không ngon, ráng thì ăn không nổi. Vậy chúng ta phải nghĩ biện pháp khác thôi.” Lâm Lôi vừa nhìn đống trứng gà này vừa chống cằm nói.
"Bằng không chúng ta làm trứng trà luộc đi, món ăn này không mặn lắm, có thể ăn lúc rảnh rỗi hơn nữa có thể đưa một ít cho ông Hai và Cổ Tấn.” Nhìn thấy khuôn mặt ba cô gái lộ vẻ rầu rĩ lúc này Cổ Dục đột nhiên vỗ tay một cái sau đó vẻ mặt hớn hở nói.
“Hả? Cái này, cũng được sao......” Nghe được Cổ Dục nói làm món trứng trà, 3 cô gái cùng đảo mắt nhìn nhau. Đúng là đã lâu các cô chưa được ăn món trứng trà này rồi.
Lúc họ ăn hình như là vào Tết Đoan Ngọ. Từ đó đến nay cũng đã gần 3 tháng rồi vì vậy khi Cổ Dục nhắc tới món ăn này thì thật sự là các cô ấy cũng muốn ăn lại.
Hơn nữa món trứng luộc trà này có một xíu vị mặn vì vậy một người ăn mấy cái cũng không vấn đề gì. Số còn lại có thể đưa cho nhà ông Hai và nhà Cổ Tấn. Nếu như ngon chắc chắn bọn họ sẽ ăn sạch không để lại gì.
“Nào, bắt đầu làm thôi.” Đã quyết định được sẽ làm cái gì nên lúc này ba người Lý Vân Vân tất nhiên rất hào hứng. Họ nhanh chóng mang những quả trứng gà này đi xuống nhà bếp để rửa sạch chúng.
Vì vỏ bên ngoài của những quả trứng gà này còn dính phân và cây cỏ nên họ muốn mang đi rửa cho sạch sẽ một chút.
Sau khi các cô ấy đã rửa xong thì đồng thời Cổ Dục cũng đã chuẩn bị xong gia vị để làm.
Cổ Dục cho những quả trứng gà này vào trong nồi nước lạnh rồi nấu lên. Sau khi sôi hắn bật nhỏ lửa nấu thêm mười lăm phút. Mục đích hắn làm như vậy không phải để tiết kiệm gas mà là vì để vỏ trứng gà không bị nứt.
Chờ khi trứng đã chín hắn vớt ra ngâm vào nước lạnh, điều này sẽ giúp vỏ trứng giòn hơn, lòng đỏ trứng càng thêm đông đặc lại.
Sau khi làm xong thì lấy một cái muỗng nhỏ gõ vỡ vỏ quả trứng, vì càng vỡ thì càng tốt cho nên lúc đập cũng có thể mạnh tay một chút.
Sau đó lấy một cái nồi đổ vào trong đó ít nước, kế tiếp đổ gia vị đã chuẩn bị trước đó vào.
Gia vị gồm lá nguyệt quế, vỏ quế, hoa hồi, gừng, hành lá sau đó thêm một chút muối, xì dầu, và tương đen vào.
Tất nhiên quan trọng nhất vẫn là trà. Trà dùng để luộc trứng đó là loại trà đen.
Có người nói dùng trà xanh cũng tốt bởi vì có thể phòng ngừa ung thư, chống oxi hoá, một công nhiều việc. Nhưng trên thực tế có nhiều loại trà xanh khi uống thì có vị đắng, lúc sau sẽ chuyển sang ngọt. Vì vậy dùng nó để nấu sợ sẽ khiến trứng trà có vị ngọt.
Cho nên trà xanh ưu điểm thì ít mà nhược điểm thì lại rất rõ ràng. Trà xanh có tính hàn, chứa nhiều polyphenol trong lá trà. Bây giờ rất nhiều người sức khỏe không tốt, dạ dày cũng không được tốt nếu ăn loại trứng trà này rất dễ bị đau dạ dày. Người bị ốm cũng không thể ăn được thứ này.
Mặc dù Cổ Dục cảm thấy trà đen không dễ uống như trà xanh nhưng chất kích thích ít hơn lại có tính nhiệt. Mà bây giờ cũng coi như là vào thu nên tự nhiên là cần chút thức ăn có tính nhiệt rồi.
Về phần hắn dùng loại trà đen gì thì...... Đương nhiên là đại hồng bào, trong nhà hắn cũng không có loại trà đen nào khác cả.
Cho nên khi Cổ Dục đem một nắm lớn trà đen bỏ vào trong nồi. Do cả ba người Lý Vân Vân đều biết thứ này rất có giá trị nên lập tức nhắm mắt quay đầu đi, các cô không có cách nào dám nhìn nó bởi vì thật sự là quá đau lòng.