Nghe Cổ Dục ra giá, Vạn Vũ Dương bên kia cũng hơi trầm tư. Kỳ thực cái giá tiền này cũng ở trong phạm vi mà ông ta có thể chấp nhận được. Chẳng qua nếu muốn mua thì ông ta cũng cần một khoảng thời gian để gom góp tiền bạc, dù sao đây cũng là 200 triệu tệ lận.
Bây giờ trên thế giới người có hơn trăm triệu tiền mặt trong tài khoản cũng không nhiều.
Xem như là đại Mã tổng (Jack Ma) hay tiểu Mã tổng trên người cũng chưa chắc có hơn trăm triệu tiền mặt trong tài khoản. Bọn họ đều ưa thích dùng tiền trước, kiếm tiền sau. Nếu số tiền này mà bỏ vào quỹ ngân sách, thị trường chứng khoán hay thị trường dài hạn thì chẳng phải không ngon hơn sao? Đi mua cổ phiếu của mấy công ty có tiềm lực không ngon sao? Để nó ở trong ngân hàng bị làm phát để làm cái gì chứ?
Ở trong nước, ngoài trừ những gia tộc bậc nhất thì cũng chỉ có Triệu Văn, người thường xuyên đi thu thập đồ cổ, tài khoản sẽ có sẵn hơn trăm triệu tiền mặt.
"Cái giá 200 triệu cũng được, nhưng mà cậu có thể cho tôi chút thời gian được không? Tôi sắp phải đi Nhật để làm một vụ buôn bán. Sau khi xong việc tôi sẽ lập tức liên lạc với cậu." Vạn Vũ Dương suy nghĩ một chút, ông ta cảm thấy bỏ ra 200 triệu mua món đồ như vậy cũng có lời.
Bây giờ san hô đỏ giá cả tăng rất nhanh. Ngoại trừ giá trị nghệ thuật thì giá cả của nguyên liệu này có thể nói là đang điên cuồng tăng lên. Bốn năm trước một gram san hô đỏ Aka chỉ khoảng 4,000 tệ, nhưng mà năm nay đã tăng gấp năm lần cái giá đó.
Thời đại bây giờ, ngày càng đào được rất nhiều vàng. Trung Quốc trước mắt đã trở thành quốc gia có sản lượng vàng cao nhất trong mấy năm gần đây. Chỉ riêng Yên Đài trữ lượng và sản lượng vàng có thể nói là đứng đầu thế giới, cho nên vàng có rất nhiều.
Cổ Dục bây giờ chân chính chỉ cần đứng một chỗ cũng có thể kiếm được tiền.