Huống chi lần này cô ấy còn giúp hắn giải quyết vấn đề nuôi dưỡng cho hổ con cùng gấu con, đúng là giúp hắn rất nhiều, cho nên Cổ Dục cho cô không ít đồ vật.
Ngoại trừ thuốc hái ở trong núi cho cụ Tiết, ngoài ra hắn còn tặng thêm rượu quý. Hơn nữa Cổ Dục cũng cho cô không ít đồ.
Ví dụ như trái cây, Cổ Dục đã cố ý đưa cho cô một trái dưa hấu, còn có Cherries. Đương nhiên cũng không thiếu lá trà của hắn, cuối cùng cô còn lừa Cổ Dục lấy thêm cả một tảng thịt bò kho tương đối lớn, đương nhiên cũng là hắn muốn cho cô.
Mang theo nhiều đồ như vậy lên xe, nếu lên máy bay thì có lẽ sẽ không mang lên được. Nhưng đây là công chúa của nhà họ Tiết, nào phải là người bình thường.
“Tên ngu ngốc này!” Sờ trái dưa hấu bên cạnh, Tiết Thanh Huyến không khỏi nở nụ cười, lời nói đêm qua nói với Cổ Dục cũng không tính là giả, bởi vì cô càng ngày càng phát hiện Cổ Dục là một người rất thú vị…
Muốn một cô gái đối với một chàng trai càng ngày càng yêu thích thì làm thế nào?
Biện pháp đơn giản nhất là để cô ấy ngưỡng mộ đối phương. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?
2. Tổng Tài Theo Đuổi Lại Vợ, Ba Thật Là Xấu Xa
3. Ánh Hoàng Hôn Rực Rỡ
4. Lệ Chi Nhân
=====================================
Tiết Thanh Huyến cùng Cổ Dục vốn dĩ là hai đường thẳng song song, đời này có lẽ sẽ không có chuyện giao nhau hay tập hợp gì. Thế nhưng bởi vì năng lực của Cổ Dục khiến cho Tiết Thanh Huyến dần dần đối với hắn có cảm giác, hơn nữa còn là cảm giác hiếu kỳ. Có thể nói hắn giống như là một con dao hai lưỡi, để cô tiếp xúc với hắn thì sẽ hiểu rõ hắn.
Nếu như Cổ Dục chỉ có cái vỏ bề ngoài, thực chất không có tài năng gì, vậy thì cô sẽ lựa chọn cách xa hắn. Nhưng mà Cổ Dục thật sự là người có bản lĩnh, cho nên Tiết Thanh Huyến từ hiếu ký ban đầu đã trở thành ngưỡng mộ. Mà sau khi biến thành ngưỡng mộ thì khoảng cách với thích đã còn không còn xa.
Thế nhưng Cổ Dục cũng không phải là người yêu đương, phần lớn thời gian hắn đối với thứ này không hề hiểu rõ, cũng không nguyện ý đi tìm hiểu.
Hẳn chỉ biết là sau khi đưa Tiết Thanh Huyến đi, ngày mai hắn sẽ có thể câu cá trở lại.
“Ừm! Thật vất vả mới tới đây một lần, hay là tới nhà Khổng Hạo Văn xem sao.” Mặc dù bây giờ Cổ Dục hận không thể bay trở về câu cá nhưng đáng tiếc là hắn không thể.
Dù sao thì mấy người Lâm Lôi vẫn còn ở nhà, Cổ Dục cũng không tiện câu cá ở trước mặt họ. Cho nên đành để sáng mai, vậy không bằng tới nhà Khổng Hạo Văn chơi một chút.
Thực ra ngày đó tới gặp Tiết Thanh Huyến để đưa Kim Phật và rượu xong, hắn dự định sẽ đến nhà Khổng Hạo Văn chơi. Nhưng kết quả lại bất ngờ lại dẫn Tiết Thanh Huyến trở về nhà.
Hôm nay chung quy là không còn vấn đề gì nữa, cho nên hắn định đi tìm Khổng Hạo Văn chơi một lúc.
Nghĩ tới đây hắn bèn gọi điện thoại cho Khổng Hạo Văn, điện thoại kết nối bên kia lập tức truyền đến âm thanh ngáy ngủ của Khổng Hạo Văn.
“Alo! Người anh em, có chuyện gì vậy?” Nhận điện thoại, Khổng Hạo Văn vẫn còn mơ màng nói, nhìn ra hắn vẫn còn trong cơn say ngủ.
Nhìn thời gian lúc này đã là mười giờ rồi, cũng không biết đêm qua gã ta đi ngủ là lúc nào.
“Không có chuyện gì, tôi tới Hưng An rồi định tới nhà của anh chơi.” Nghe âm thanh của Khổng Hạo Văn, Cổ Dục cũng cười nói.
“A? Ở đây sao. À được, để anh gửi định vị cho chú em, cậu cứ theo hướng dẫn là đến nhà anh, bây giờ anh lập tức dậy sửa soạn. Cũng vừa vặn đến giờ cơm trưa, anh sẽ dẫn chú em đi ăn vài món ngon.” Nghe Cổ Dục tới Hưng An, Khổng Hạo Văn lên tinh thần, tiếp đó cười nói vui vẻ.
Cúp điện thoại, tin nhắn định vị cũng được gửi đến.
Dựa theo định vị, Cổ Dục rất nhanh đã tìm đến một khu chung cư, chỗ này chắc là dành cho công chức. Nhìn cũng không phải là quá xa hoa nhưng lại có đầy đủ mọi thứ, bên trong khu chung cư này có đầy đủ cơ sở vật chất, có một sân bóng rổ, một sân quần vợt, khu vực đánh bóng bàn. Còn có cả sân cỏ, mặc dù không hoàn chỉnh nhưng cũng có thể đá bóng. Trừ cái đó ra thì tiệm cơm, siêu thị đều có, cả trung tâm thể hình, bể bơi mặc dù nhìn rất phổ thông nhưng lại rất đầy đủ.
Ở ngoài cửa, tất nhiên bảo vệ sẽ bắt đăng ký, cũng không phải vì Cổ Dục đi Rolls Royce mà sẽ trực tiếp cho qua. Sau đó đậu xe vào bãi xe dưới khu chung cư của Khổng Hạo Văn, tiếp đó Cổ Dục đi thang máy lên lầu. Tòa chung cư cũ này có 7 tầng, nhìn qua có lẽ đã xây cũng rất lâu rồi. Nhưng mà nó lại có thang máy, điều này thật sự không phải là chuyện dễ dàng.
Phải biết nhà của Cổ Dục cũng là một tòa nhà đã cũ, nhưng đừng nói là thang máy, ngay cả bảo vệ cũng không có đâu.
Đi tới tầng lầu của Khổng Hạo Văn, Cổ Dục cuối cùng cũng đến được căn hộ của gã.
Quan sát khắp nơi một chút, chỗ ở của Khổng Hạo Văn là một căn nhà có ba phòng lớn.
Diện tích đại khái khoảng 120 mét vuông, nhưng chỉ có một mình hắn ở, thế này quả là rộng rãi.
Khi Cổ Dục tới thì thấy Khổng Hạo Văn lúc này đang mặc cái quần cộc lớn, gã đang ở phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt.
“Trong tủ lạnh có đồ uống, chú em cứ ngồi trước đi, tôi còn chưa đi vệ sinh xong, đợi tôi một chút.” Nhìn Cổ Dục đóng cửa lại, Khổng Hạo Văn cười ha hả nói.
Tiếp đó Khổng Hạo Văn tiếp tục vệ sinh cá nhân, còn lúc này Cổ Dục đã đi tới phòng bếp. Nhìn xem căn phòng bếp sạch sẽ như mới, Cổ Dục không khỏi vui vẻ. Tốt rồi, đàn ông độc thân còn mong hắn ở nhà nấu cơm ăn sao? Nằm mơ đi.
Mở tủ lạnh lấy ra một lon Coca cola, Cổ Dục bắt đầu đánh giá nhà của Khổng Hạo Văn.