Chương 370: Tổn thất cho giới âm nhạc
“Thanh Huyến đã về rồi đó à! Lần này thu hoạch thế nào?" Nhìn Tiết Thanh Huyến, khuôn mặt ông cụ Tiết mang đầy ý cười khẽ nói.
Ông cụ Tiết dĩ nhiên biết Tiết Thanh Huyến đi đến chỗ của Cổ Dục. Mà nhìn bộ dáng xách theo túi lớn túi nhỏ của cô thì ông cũng không khó đoán, chắc hẳn là đã có thu hoạch rất tốt.
“Rất tốt ạ, ông à! Đây là rượu Cổ Dục bảo cháu mang đến cho ông, còn có một ít trái cây, để cháu đi rửa cho ông ăn." Nghe lời ông mình nói, Tiết Thanh Huyến nở một nụ cười. Tiếp đó khoa tay múa chân khoe khoang những đồ vật mà cô mang về, sau đó cầm cherry đi vào phòng bếp để rửa.
Nhìn bóng lưng Tiết Thanh Huyến, bên này ánh mắt của ông cụ Tiết có một chút tĩnh mịch.
Tài sản của nhà họ Tiết có thể nói là rất lớn, đương nhiên nó cũng không yên bình như mặt ngoài.
Ông cụ Tiết có tất cả bốn người con, hai nam hai nữ. Con trai cả lãnh đạo nhà họ Tiết hiện tại cũng coi như là rất nổi danh ở trong nước, gã làm chính trị rất có thủ đoạn và năng lực, nhưng mà mắt nhìn người của gã ta có chút không ổn.
Con trai cả của cụ Tiết có một người vợ, người vợ này rất tốt, tính cách lại dịu dàng, hiền lương thục đức, đồng thời cũng là một vị tiểu thư khuê các. Lúc con trai cả của ông bắt đầu sự nghiệp chính trị, vợ của gã đã giúp gã rất nhiều.
Nhưng lòng người khó đoán, nhất là một người phụ nữ hiền thục như vợ của gã thì thật sự không biết cái gì gọi là tình thú.
Cho nên sau này, dần dần con trai cả của ông ở bên ngoài có người phụ nữ khác.
Người phụ nữ này là một diễn viên, gia thế không có, năng lực cũng không giỏi. Nhưng lại sinh được cho con trai cả của ông một đứa con trai, cho nên gần như đã chiếm được vị trí của vợ cả.
Nếu không phải có ông cụ Tiết ở đây trấn áp, không chừng nhà của bọn họ đã đến đây làm loạn rồi.
Coi như là vậy thì cũng không thể nào coi thường người vợ bé này của gã.
Không chỉ có không ít sản nghiệp dưới danh nghĩa nhà họ Tiết bị người phụ nữ này thâu tóm. Mà khu nhà cũ cũng bị xâm lấn, vừa nãy lúc Tiết Thanh Huyến đi vào nhà, người phụ nữ chào hỏi cô chính là em gái của người phụ nữ đó. Cô ta bây giờ là trưởng giúp việc ở trong nhà này, địa vị gần với quản gia.
Mà cha mẹ Tiết Thanh Huyến vốn dĩ phụ trách xử lý sản nghiệp và thương nghiệp của nhà họ Tiết, thế nhưng mà năm năm trước đã bất ngờ qua đời. Bây giờ tiếp nhận sản nghiệp nhà họ Tiết là hai người cô của Tiết Thanh Huyến.
Đương nhiên vì có ông cô ở phía sau hỗ trợ, sau khi tốt nghiệp đại học cô đã một lần nữa tiếp nhận lại hơn phân nửa số sản nghiệp của cha cô để lại.
Nhưng cô biết rằng, với năng lực của mình bây giờ thì không thể bảo vệ sản nghiệp. Nếu như ông của cô mất đi, đến lúc đó không chừng bác cả và người phụ nữ kia sẽ xem cô là thẻ bài chính trị mà gã cô đi. Dĩ nhiên bà ta cũng từng ảo tưởng, định gả Tiết Thanh Huyền cho em trai của bà ta, không thể không nói bà ta đúng là đang suy nghĩ hão huyền.
Nhà họ Tiết lớn như vậy, thực ra lại rất bấp bênh. Mặc dù mặt ngoài vô cùng vẻ vang nhưng thực tế như thế nào chỉ có bọn họ mới là người biết rõ.
Đây cũng là nguyên nhân Cổ Dục không muốn bị cuốn vào vòng xoáy tranh chấp này của gia định họ.
Tiết Thanh Huyến có dáng vẻ xinh đẹp, nhưng những phiền phức do cô ấy mang tới có lẽ Cổ Dục thà ở thôn Cố gia cũng không muốn đến nơi ăn người không nhả xương này.
“Hy vọng sự lựa chọn của cháu là đúng! Ông còn có thể chống đỡ một khoảng thời gian, chỉ cần ông không chết, cháu sẽ vẫn còn thời gian." Nhìn Tiết Thanh Huyến đang bận rộn, ông cụ Tiết không nhịn được nhỏ giọng lẩm bẩm. Nhìn hoàng hôn phía ngoài kia, ông hình như có cảm giác mưa to gió lớn sẽ sắp nổi lên.
Lúc này đang nhớ Cổ Dục không chỉ riêng nhà họ Tiết. Mà Lương Tuyết cũng vì nhớ hắn mà đem ca khúc kia nghe lại một lần.
Bài hát Cổ Dục làm lại cho cô, cô cũng đã cho các giáo viên của mình nghe thử. Sau khi nghe xong, các giáo viên ngoại trừ cảm thán và kích động như gặp phải thần tiên, cũng không có từ nào khác bọn họ có thể diễn tả.
Bởi vì bọn họ vắt hết não suy nghĩ lâu như vậy, cũng không tìm được cách phối nhạc thích hợp như thế. Đây là sự kết hợp nhạc của phương Đông và phương Tây, mặc dù nó đã thoát khỏi phong cách nhạc Trung Quốc, nhưng lại vô cùng thích hợp với bài hát này. Không thể nghi ngờ đây là một bài hát vô cùng xuất sắc.
“Người này thật tài giỏi! Anh ta thật sự không muốn dấn thân vào giới âm nhạc hay sao? Phải biết đây là chính tổn thất của giới âm nhạc Trung Quốc đó!" Gõ nhẹ lên mặt bàn, giáo viên của Lương Tuyết cảm khái nói.
Kể từ khi những nhóm thần tượng bắt đầu nổi tiếng. Đã không có người nào để ý tới việc học âm nhạc. Dường như chỉ cần biết ca hát, vóc dáng xinh đẹp, gương mặt ưa nhìn là đủ rồi. Cái gì mà chuyển âm, âm vực, khuông nhạc tất cả đều không còn là những yếu tố quan trọng nữa. Thế hệ trẻ bây giờ đã không thể toàn tâm toàn ý vào việc làm nhạc nữa rồi.
Mỗi ngày của bọn họ đều không rời xa giải trí, báo chí, ăn chơi trụy lạc. Khi một nhóm nghệ sĩ ký kết dài hạn kết thúc thì sẽ có một nhóm tiếp theo tiến lên, tư bản không ngừng tìm kiếm lợi nhuận trong đó. Việc này đối với giới âm nhạc, ngành giải trí gây nên tổn thương rất lớn.
Bởi vì bọn họ sẽ dần dần già đi, dần dần rút khỏi sân khấu. Hoạt động nhiều ở màn ảnh cũng chỉ có những người hơn 20 tuổi, ngoại trừ đẹp, quyến rũ thì không có gì cả.
Những chuyện này trong mắt bọn họ vô cùng đau lòng. Bây giờ Cổ Dục xuất hiện như một nhân tài hiếm thấy, bọn họ có bao nhiêu mong muốn và hoài bão thì đột nhiên Cổ Dục xuất hiện, hắn giống như nhân vật thần tiên. Nhưng mà đáng tiếc, bọn họ mong muốn hoài bão bao nhiêu cũng không có nghĩa lý gì, bởi Cổ Dục không muốn gia nhập vào cái ngành giải trsi này.
Hắn ngay cả phát sóng trực tiếp còn không mở thì họ còn hy vọng hắn tiến vào giới giải trí sao? Đừng đùa, chuyện đó không phải còn khó hơn lên trời à?