Mục lục
Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Haha, tao nói cho mày nghe một bí mật, tao muốn ngủ cùng với cô ta đấy!” Mặc dù lời nói của Cổ Dục rõ ràng là có ý để cho gã ta bớt phóng túng, ngược lại hắn không những thu liễm mà còn đứng dậy vừa uốn éo mông vừa cười bỉ ổi nói lời phách lối. Nghe được lời nói của gã, ánh mắt Cổ Dục cũng híp lại, đồng thời khoé miệng cũng nhẹ nhàng mím lại, gã ta là tự mình tìm cái chết mà.

“Mày tưởng tao không dám làm gì mày sao? Mày muốn ngủ với ai cũng được à!” Còn không đợi Cổ Dục ra tay, thì Khổng Hạo Văn đã vọt lên, một hơi đem gã ta đẩy tới bên cạnh.

Anh ta vừa đẩy gã ta như vậy, lúc này đàn em của gã đứng ở phía sau hoảng loạn, lập tức dựa sát người vào nhau. Nắm lấy vỏ chai rượu, hướng về phía Khổng Hạo Văn đập tới.

Nhưng đáng tiếc, động tác của Cổ Dục nhanh hơn, trước tiên bắt được cổ tay của gã này, sau đó đập xuống. Chai rượu trong tay gã này trực tiếp đập trên đầu một người khác, trong nháy mắt làm cho người này bị đập ngã quỵ xuống đất, máu tươi cũng theo đó mà chảy xuống.

“Dám động thủ, giết chết bọn nó!”. Nhanh đến mức cả đám đứng vây quanh bên cạnh lúc này chỉ kịp kêu lớn một tiếng. Cả đám nhao nhao muốn động thủ, lúc này gã đầu trọc bên kia đứng lên, giơ nắm đấm muốn đấm Cổ Dục. Cùng lúc đó Cổ Dục chuẩn bị đạp vào ngã ba quần của gã, thì phía sau có người nhanh hơn hắn.

“Mày đi chết đi!” Choảng! m thanh vang giòn của chai rượu bằng thủy tinh bị đập vỡ ở trên đầu của gã trọc Sau đó Cổ Dục nhìn thấy Lâm Lôi cùng Phùng Thư Nhân, mỗi người cầm hai vỏ chai rượu lao đến không một chút do dự, hướng về phía đầu trọc. Bốn chai rượu đập liên tiếp vào đầu gã tạo ra những tiếng vang giòn tan do thuỷ tinh vỡ.

Gã đầu trọc bị đập vào đầu tiếp mấy cái trực tiếp ngã trên mặt đất, nhưng vừa mới ngã xuống hắn muốn nhảy dựng lên. Lúc này, trên mặt đất rải đầy những mảnh vụn thủy tinh, đã vậy gã còn để hai tay trần, giờ nhìn lại trên người gã đã không ít mảnh thủy tinh ghim trên đó.

Thế nhưng Lâm Lôi cùng Phùng Thư Nhân làm sao có thể bỏ qua cho gã, tiến lên trực tiếp đá hai phát vào mặt gã, khiến gã một lần nữa ngã trên mặt đất.

Thấy một màn xảy ra trước mắt, hai cô gái xử lí nhanh gọn không mất quá nhiều sức, không nói những người kia, đến cả Cổ Dục và Khổng Hạo Văn đều ngây người.

Tuy lúc bình thường, Phùng Thư Nhân có chút điên loạn của tuổi trẻ, chính là giai đoạn của tuổi nổi loạn. Thế nhưng, Lâm Lôi là một người rất nghiêm túc, bình thường ở nhà Cổ Dục, lúc gặp mặt cô cũng rất ít nói chuyện, làm việc thì nhiều nhưng lời nói với nhau thì rất ít.

“Sau này có ra tay thì nhớ chú ý một chút! Ba tên kia bị các cô đánh cũng quá thảm rồi. Hai tên bị đánh đến mức đều có thương tổn trên người, trong đó một tên còn tạo thành vết thương nhẹ. Còn tên đầu trọc kia thì phải nằm trong bệnh viện ít nhất cũng nửa tháng. Nếu như không phải do bọn hắn đùa giỡn phụ nữ trước mà do hai người nam kia đánh thì ít nhất cũng bị tạm giữ hành chính mấy ngày, vậy thì coi như xong....Nhớ kỹ, về sau có ra tay thì phải có chừng mực, khống chế đối phương là được rồi, không cần thiết đánh ác như vậy”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK