Chương 300: Baba
Không lâu sau, bọn họ đã lắp đặt xong máy bơm, tiếp đó thì chủ động rút nước trong ao cá ra ngoài. Cổ Dục và những người khác thì cùng nhau đi khiêng bao cát để chuẩn bị ngăn lỗ hổng kia.
Nhưng ngay lúc Cổ Dục đem bao cát đặt xuống thì đột nhiên hắn nhìn thấy ở chỗ ấy có vật gì đang bị kẹt lại ở đó.
“Hửm? Cái gì đây?” Nhìn vật này Cổ Dục hiếu kỳ đem nó từ trong nước nhấc lên, nhưng lúc nhấc nó lên thì Cổ Dục khổng khỏi sửng sốt một chút. Bởi vì cái thứ to lớn này chính là một con ba ba trơn, ở phương nam người ta hay gọi là con ba ba.
Con ba ba này kích thước thật không nhỏ đâu, cái phần mai kia so với nắp nồi của nhà Cổ Dục thật sự không chênh lệch nhiều, vỏ lưng màu xanh lục sáng bóng. Khi Cổ Dục đem nó ra khỏi mặt nước thì con ba ba này còn muốn quay lại cắn vào tay hắn.
Nhìn thấy con ba ba này, tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ và có cảm giác rất thần kỳ. Một con ba ba lớn thế này, sợ là cũng đã sống hơn mấy chục năm rồi.
Cổ Dục nhìn qua ước lượng một chút, có lẽ con ba ba này phải hơn 25 kg. Dựa theo trọng lượng mỗi năm có thể đạt 1-2kg thì xem ra con ba ba này chắc cũng phải lớn hoặc bằng tuổi của Cổ Dục.
Nhưng mà ở phía xa Cổ Dương thấy được con vật này, sắc mặt của ông ấy quả thật không tốt.
Phải biết con ba ba này là động vật ăn thịt, nó ở bên trong cái ao cá này, không cần phải nói thì cũng biết chắc chắn thức ăn của nó chính là cá của Cổ Dương. Dĩ nhiên chú ấy đối với con ba ba này mà vui vẻ thì mới là lạ.
“Khá lắm! Số tuổi cũng được đấy nha. Chú ba, con ba ba này của chú có muốn bán không?” Nhìn xem con vật này, Cổ Dục tò mò hỏi.
“Bán gì chứ? Cháu muốn lấy thì cứ lấy, thứ này ở trong ao không biết đã ăn bao nhiêu cá của chú rồi.” Nghe lời Cổ Dục dường như muốn mua lại nó, Cổ Dương cũng không tức giận, trực tiếp đưa cho hắn.
“Vậy cũng không được! Con này bây giờ cũng khá đắt đấy, đừng để đến lúc đó thím Ba biết được sẽ cho chú lên thớt nha.” Nghe được lời nói của Cổ Dương, Cổ Dục cũng trêu ghẹo lại.
Nghe xong lời này của Cổ Dục những người khác không khỏi nở nụ cười, lập tức khiến mặt của Cổ Dương đỏ ửng lên. Mà Cổ Dục nói giỡn xong thì ôm con vật này tới xe của hắn rồi ném nó vào trong xe, tiếp đó đắc ý lái xe trở về nhà.
Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, về sau ở trong thôn nếu có người chửi nhau mà nhắc đến từ ‘con rùa rụt cổ’ thì chẳng phải sẽ nghĩ ngay đến hắn sau. Hắn bây giờ mặc dù chưa có đối tượng, cũng không có kết hôn, thế nhưng miệng đời rất đáng sợ nha.