Mục lục
Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Loài ốc bươu này Cổ Dục lúc nhỏ cũng rất thích ăn. Lúc đó hắn hay cùng bố mẹ, ông nội và bà nội đi Cáp Nhĩ Tân chơi. Thường xuyên mua một bát ốc bươu nóng hổi, vừa đi vừa ăn.

Nhưng sau này khoa học phát triển, hắn đã không còn ăn món này nữa. Bởi vì bên trong chúng có chứa một lượng lớn ký sinh trùng. Mặc dù nói nấu chín ăn sẽ không sao nhưng dù sao thì cũng có chút lo lắng. Huống hồ Cổ Dục thật sự rất chán ghét ký sinh trùng, cho dù là không nhìn thấy đi chăng nữa.

Cũng có người biết được chuyện ốc bươu có thể ăn, còn ốc bươu vàng mới không thể ăn.

Hơn nữa, Cổ Dục vì sao lại có thể nhận biết được đây là ốc bươu mà không phải là ốc bươu vàng?

Nguyên nhân chủ yếu có hai cái, thứ nhất là về ngoại hình. Đối với ốc bươu thì sẽ có phần đít lồi nhọn ra phía sau trong khi đó ốc bươu vàng phần đít ốc lại bám sát vào trong thân ốc. Hơn nữa vỏ của ốc bươu vàng rất giòn, bóp một cái thì sẽ nát, khác với cái vỏ cứng của ốc bươu.

Nguyên nhân thứ hai, cũng là nguyên nhân quan trọng nhất, đó là ốc bươu vàng là sinh vật cận nhiệt đới. Khu vực Đông Bắc ngoại trừ tỉnh Liêu Ninh thì hầu như đều có, tỉnh Hắc Long Giang cùng Cát Lâm thì không có. Bọn chúng không thích hợp với khí hậu nơi đó. Cho nên tại tỉnh Hắc Long Giang, nếu như thấy loài ốc này thì không cần lo lắng quá, vì đó chính là ốc bươu.

Chẳng qua dù có là ốc bươu cũng vẫn không thể ăn.

“Thứ này tạm thời đừng có ăn, bên trong chúng có nhiều ký sinh trùng, ăn vào sẽ rất dễ sinh bệnh.” Cổ Dục nhìn hai cô bé, giọng điệu từ tốn giải thích.

“Ài! Không thể ăn sao?” Nghe thấy thế, hai cô bé đều có chút thất vọng gật đầu một cái, sau đó cũng không nói thêm gì. Trong đầu đang âm thầm chuẩn bị đem những con ốc này đập vỡ, lấy thịt ném cho vịt ăn.

“Ài! Tiểu Dục, tôi thấy những con ốc bươu này hẳn là không có vấn đề gì đâu. Tú Tú, Phi Phi, hai đứa tìm thấy chúng ở đâu vậy?” Cổ Tuấn Tài từ xa đi tới, cười hỏi.

“Tại bờ sông nhỏ ạ.” Cổ Tú Tú quay đầu, chỉ về hướng con sông mà bọn chúng vừa từ đó trở về.

“Ừm, nếu là ở bờ sông nhỏ thì không có vấn đề gì, những con ốc này chỉ khi sinh sống ở trong nước bẩn mới có nhiều ký sinh trùng. Bờ sông nước chảy liên tục, gặp phải kí sinh trùng cũng rất thấp. Nếu như bọn chúng muốn ăn, vậy cứ cho bọn chúng ăn đi.” Cổ Tuấn Tài cười nói với Cổ Dục.

Châm ngôn nói rất hay, lưu thủy bất hủ (+). Quả thực so với trong đồng ruộng thì bờ sông nước cũng trong hơn, ốc sống ở đó ký sinh trùng cũng sẽ giảm nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK