Mục lục
Rung Động
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Hư quá, em nhỏ hơn đó, phải gọi là anh Tần An. Mà em còn nói được à, vừa rồi là tại ai dọa chị hả?” An Thủy vờ giận đánh Tần Tiểu Thiên một cái:” Em nghịch ngợm như thế, xem chị mách với bác Tần, đưa em về Đài Loan.”

“ Em mong về Đài Loan mà không được đây này, ở đây chán chết đi được, còn may là em mang theo Gameboy.” Tần Tiểu Thiên béo tới mức thịt trên mặt dồn ép đôi mắt thành bé tí, bộ dạng hung dữ, nếu người cùng tuổi mà nhìn thấy, quả nửa bị bộ dạng của hắn làm sợ hãi, móc túi lấy ra cái Gameboy, vẫy trước mặt Tần An:” Biết cái gì đây không? Thứ này ở Đại Lục không có đâu.”

Tần An cười, một vài chuyện, một vài người, mãi mãi không thay đổi:” Có gì ghê gớm chứ, ở Đại Lục không thèm chơi Gameboy từ lâu rồi, chẳng qua là mấy trò Hồn đấu la - Contra với Cấp Mã Lệ - Mario chứ gì, đã chơi Tinh chi hải dương - Star Ocean, Tắc Nhĩ Đạt truyền thuyết - The Legend of Zelda, Quyền hoàng - The King of Fighters chưa. Giờ là thời đại chơi game trên PC rồi, tôi đang đợi Hồng sắc cảnh giới Red Alert của Westwood, Ma thú tranh bá - Warcraft ...”

Tần Tiểu Thiên bị Tần An tuôn một tràng tên trò chơi làm chóng cả mặt, nhưng nó không phục, cái mặt béo dần đỏ lên:” Bốc phét, Đại Lục các người đến TV còn mấy nhà chen nhau xem chung một cái, lấy đâu ra PC.”

Tần An vốn chẳng tới mức đi tranh cãi với Tần Tiểu Thiên ở chuyện này, nhưng trước mắt An Thủy, muốn tỏ ra trẻ con một chút, nhất là vừa rồi làm chuyện rất không nên, mượn cớ lảng đi:” Dám so tài không?”

“ So thì so, sợ gì chứ, ai ít điểm hơn là chó con.”

An Thủy đứng ở bên nhìn hai đứa bé tranh cãi, nhanh chóng quên đi chút xấu hổ vừa rồi.

Đại Lục kinh tế lạc hậu định sẵn là tuyệt đại đa số đứa trẻ trong thế hệ của Tần An không được tiếp xúc nhiều với công nghệ hiện đại như Tần Tiểu Thiên. Như Tần An thực tế trước kia kiến thức trò chơi đều đến từ máy học tập Tiểu Bá Vương, mặc dù các bậc cha mẹ vì để con cái không có điều kiện được làm quen với cơ sở máy tính và nâng cao học tập, mua về máy học tập Tiêu Bá Vương, nhưng đa phần nó được dùng như máy chơi game Tiểu Bá Vương.

“ Ừ được rồi, hai đứa đều giỏi cả, không cần tranh nhau nữa.” An Thủy thấy hai đứa bé cãi nhau sắp thành xung đột, xoa đầu Tần An đứng gần mình:

“ Nể mặt chị An Thủy, không thèm chấp.” Tần An thuận thế nắm lấy tay An Thủy hỏi:” Chị An Thủy, làm chị của em nhé?”

Không giống với nắm tay Diệp Trúc Lan khiến tim đập rộn ràng, nắm tay An Thủy, Tần An cảm giác vô cùng yên bình, giống như nắm tay người thân. Ba chữ "chị An Thủy" được y gọi hai chục năm, làm phần tình cảm sâu đậm đó ngưng tụ trong lòng, không sao quên được.

“ Nụ hôn đầu của chị bị em lấy mất rồi, sao làm chị em được, hay là em làm bạn trai nhỏ của chị đi.” An Thủy hoàn toàn coi Tần An là đứa bé, khiến cô không chút cố kỵ trêu đùa chàng trai nhỏ đang ở độ tuổi hẳn là rất non nớt dễ xấu hổ này:

“ Nhưng mà em có bạn gái rồi.”

Tần An ánh mắt phiêu hốt, những ngày tháng hạnh phúc vì trở lại làm y quên một điều, giờ y thực sự gặp phải vấn đề khó xử rồi, y đang nghĩ tới vợ tương lai của mình, nếu thế Diệp Trúc Lan phải làm sao?

Thấy Tần An như đang nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, An Thủy cười không ngớt, vốn là thiếu nữ mỗi ánh mắt nụ cười đều luôn giữ dáng vẻ thục nữ, bây giờ cười gập người, phải đưa một tay lên che miệng ngăn tiếng cười bất nhã.

“ Chị An Thủy, em phải làm sao bây giờ?” Tần An khẩn thiết hỏi:

Cảm giác được sự quyến luyến của Tần An với mình, cảm giác đó không phải loại tình cảm giữa người khác giới làm An Thủy thấy rất ấm áp, khóe môi hơi cong lên:” Được rồi, chị làm bạn gái của em, nhưng em vẫn được thích cô bé khác.”

Hiển nhiên An Thủy hiểu lầm mình , Tần An cười khổ, tự biết đây là chuyện khó, rất khó giải quyết:” Nhưng mà chị thành bạn gái của em rồi, thấy em có bạn gái khác, thế nào cũng ghen tuông, giận dỗi, em phải đối phó với hai cô bạn gái, đau đầu lắm.”

“ Nhỏ mà ranh, em biết không ít đó ... Được rồi, chị vừa là bạn gái em, lại là chị An Thủy của em, sẽ không giận dỗi, không ghen tuông, được chưa?”

An Thủy rất vui vẻ, có một đứa em trai hoạt bát biết làm người khác vui như vậy cũng không tệ, chẳng như Tần Tiểu Thiên đang cắm mặt chơi game.

Tần Tiểu Thiên buồn chán, An Thủy ở đây tất nhiên cũng cảm thấy buồn chán.

“ Lần đầu tiên gặp mặt, đáng lẽ phải tặng gì đó chứ nhỉ, vốn chị chuẩn bị rất nhiều món quà, nhưng mà bây giờ không dùng được nữa rồi, chocolalate này, rồi lại bánh và kẹo, làm sao xứng với đối tượng nụ hôn đầu chứ.” An Thủy nói xong lại bị chính mình làm bật cười:

Hình như có cái gì đi chệch quỹ đạo rồi, sao mình lại thành đối tượng trêu đùa của chị An Thủy chứ, Tần An cười khổ, cúi xuống nhặt sách vở vừa rồi vì va chạm khiến cặp bung ra vương vãi khăp nơi:

“ Ồ, em đây là vở của em à, chữ viết của em đẹp quá ...” An Thủy cũng cúi xuống nhặt giúp, thấy cuốn sổ viết đầy tiếng Anh, cầm lên xem:

Cô tốt nghiệp trường nữ sinh Roedean, sống ở Anh lâu năm, tiếng Anh không khác gì tiếng mẹ đẻ, ngón tay thon thả lật từng trang sách trắc, đầu hơi cúi xuống, tóc mai buông xuống vai, cái cổ tao nhã phối hợp dàn da trắng tạo thành quang cảnh vô cùng đẹp mắt, khuôn mặt dần chuyển sang niềm vui bất ngờ:” Đây là câu chuyện không tệ, rất khơi gợi trí tưởng tượng, chị nghĩ không chỉ trẻ con mà cả người lớn cũng sẽ thích, ngay cả chị cũng muốn đọc tiếp. Tần An, chuyện này em viết phải không? “

Harry Potter là cuốn sách được in nhiều thứ ba trên thế giới, thành công của nó tuyệt đối không phải do may mắn, thu hút được An Thủy không lạ.

Tất nhiên không phải do Tần An viết, nhưng nam nhân ai chẳng có chút sĩ hão, nhất là trước mặt cô gái xinh đẹp, nên y cười lấp lửng, để An Thủy muốn nghĩ thế nào cũng được, không ngờ câu tiếp theo của cô làm Tần An không cười nổi nữa.

An Thủy hào hứng đề nghị:” Thế này, hay để chị đi tìm nhà xuất bản cho em nhé, coi như đây là quà ra mắt của chị.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK