Trời còn chưa tối Tôn Tôn vẫy tay tạm biệt, Tần An lại đi theo:” Mình đưa bạn về.” Vừa rồi vội vàng đuổi người ta đi, giờ lại như không nỡ chia tay, Tôn Tôn khẽ hừ một tiếng:” Không cần, mình không phải Diệp Tử, hận không thể mọc trên người cậu. Mình tự về được.” Lần này Tần An không dễ nói chuyện như vậy, theo Tôn Tôn tới tận cửa nhà, nhìn cô mở cửa sân, qua khe cửa vẫy tay với mình đóng cửa lại mới yên tâm. "Rầm!" Cửa sắt chống trộm đóng sầm một cái làm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.