Tần An giải thích một hồi khiến cả Trọng Hoài Ngọc cũng động lòng, thầm nghĩ nếu là mình năm xưa nghe những lời thằng nhóc này nói có khi nhất định muốn đi du học, thấy không cần nhờ trung quan nữa, tìm Tần An càng yên tâm hơn: “ Nếu cháu có thời gian gặp Tư Khanh một lần, nói cho nó biết thiệt hơn trong đó, con bé ấy lớn hơn cháu mà dại lắm.” “ Không cần ạ, cháu sẽ cho người làm việc này.” Tần An vẫn mỉm cười: Trọng Hoài Ngọc không để tâm, bà biết
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.