Thường ngày Tần An thân mật gọi cô là Diệp Tử, Diệp Trúc Lan nghe y gọi tên đầy đủ của mình có chút nghi hoặc, song nhớ ngay ra lần đầu Tần An thổ lộ với mình, ánh mắt trở nên dịu dàng, khóe miệng mang nụ cười bẽn lẽn:” Tần An, khi đó nếu cậu không nói với mình như thế, chúng ta có thân như bây giờ không?” “ Chắc là sẽ không.” Tần An nắm tay Diệp Trúc Lan càng chặt: “ Cậu từng kể một giấc mơ, trong đó kết cục của Tần An và Diệp Trúc
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.