Cửa phòng mở ra, trên lan can quấn lụa đỏ có thiếu niên ngồi đó, khoanh tay nhìn về phòng bao với ánh mắt đùa cợt xấu xa đáng ghét. “ Tần An, sao em lại ở đây?” Liêu Du hơi ngớ người, sau đó vô thức bày ra thái độ của giáo viên, nơi này có phải chỗ cho học sinh sơ tung qua lại: “ Em và bạn tới đây chơi, vừa rồi nghe thấy cô hát.” Hiệu quả cách âm của phòng bao không hết tốt, Tần An đứng ngoài tuy không nghe thấy bên trong nói gì, nhưng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.