Tần An ra ngoài, Tôn Pháo quả nhiên đã đợi tới sốt ruột nãy giờ, Tần Tiểu Thiên cũng từ cửa cầu thang thò đầu ra. “ Làm gì mà trốn như trộm, sao không vào nhà?” “ Bây giờ khác xưa rồi, Tôn Pháo trước kia gọi chú ba là chú Tần, bây giờ gọi là hiệu trưởng Tần, nó sợ lắm.” Tần Tiểu Thiên chế nhạo: “ Mày không sợ chắc?” Tôn Pháo đốp lại luôn: “ Việc gì tao phải sợ, đó là chú ba của tao, cùng lắm mắng tao vài câu, chẳng lẽ còn giết tao à?” Tần Tiểu
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.