Nước canh xương hầm với nguyên liệu bí mật tỏa mùi hương thơm ngát, nhất là trong phòng học thoáng đãng, chẳng mấy chốc bị mùi thơm lấp đầy, Tần An hít hít, làm bộ đáng thương:” Kỳ thực sáng nay mình cũng chưa ăn gì.” “ Cho bạn một ít ...” Diệp Trúc Lan theo thói quen gắp một ít mỳ định đút cho Tần An, tới nửa chừng mới nhớ ra đây không phải là buổi trưa hai người trốn trong vườn trà, bên cạnh còn có người nhìn, lúng túng rụt tay lại: “ Cậu chưa ăn thật à?”
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.