Sau một tiếng "tách" nhỏ, lều tối om, Tần An ngáp một cái, túi ngủ rất nhanh ấm lên, khoan khoái nhắm mắt lại, nhưng vừa mới lim dim thi nghe thấy tiếng kêu nhỏ rồi bên cạnh có người cử động. “ Sao thế chị?” Tần An vội bật đèn hỏi: Lý Thục Nguyệt đã chui ra khỏi túi ngủ, vừa giận vừa bất lực nhìn Tần Thấm vẫn ngủ không biết gì:” Chị đã nói rồi, uống nhiều canh như thế thì đừng uống nước hoa quả, nó cứ lén lút uống cơ, bây giờ đái dầm ướt hết rồi.” Giữa
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.