Toàn thân ê ẩm, mí mắt nặng trịch, Tần An lại thiếp đi, tới khi lần nữa tỉnh dậy, nhìn đồng hồ thì đã gần ba giờ chiều, ước chừng y ngủ tới hơn mười hai tiếng. Miệng khát khô, lảo đảo ra tới phòng khách tìm nước uống, nhìn thấy mẹ đang bê Tần Viên con út của anh họ, đứa bé hai tuổi còn chưa hiểu cha mình qua đời, thi thoảng lại ngọng ngịu gọi "cha, cha", khiến người ta nghe mà xót xa. “ Chú ơi bế, bế.” Tần An bế Tần Viên lên, nó dùng hai tay mũm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.