Tần An có thể không nói cho trong nhà chứ Tôn Tôn và Diệp Trúc Lan thì phải báo rồi, Diệp Trúc Lan cả ngày cầm diện thoại nóng ruột chờ tin. Hai cô gái tới nơi, cửa vừa mới đóng lại, Tôn Tôn bật khóc:” Hai người các bạn, đêm hôm khuya khoắt chạy ra ngoài chơi, lấy mình làm cớ đã đành đi, chơi cái gì mà thành ra thế này...” “ Lần sau không dám nữa.” Diệp Trúc Lan thè lưỡi: “ Còn có lần sau à?” Tôn Tôn hết sức tức giận nhìn Diệp Trúc Lan:” Còn cười được
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.