Với Diệp Trúc Lan mà nói, chuyện này không khác gì trời sập, cô sắp khóc tới nơi rồi, chỉ sợ bị giám thị thu mất bài thi thì coi như hết, khoanh tay giữ chặt bài thi, mím môi lắc đầu liên hồi, ánh mắt nhìn Tần An cầu cứu đầy sợ hãi. Tần An đứng lên dõng dạc nói lớn:” Thưa thầy, bọn em không gian lận, mong thầy xem lại.” Lần này cả phòng thi dừng bút nhìn về phía họ, bầu không khí rất áp ức, một giám khảo khác rời bục giảng đi tới đẩy Tương Quốc
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.