“ Cháu tới đây ăn cơm.” Rõ ràng là thấp hơn mình nửa cái đầu, nhìn bộ dạng Trương Khả Di như cúi đầu nhìn mình, Tần An chỉ thấy buồn cười, ánh mắt liếc qua ngực Trương Khả Di, không biết dùng loại áo nâng ngực không, không có tí cảm giác chảy xệ nào, tròn căng, Ngải Mộ rất giống mẹ, xem ra không gian phát triển còn rất lớn: “ Ăn cơm? Nơi này tùy tiện gọi một món cũng bằng cháu ăn ở nhà ăn trường cả tuần rồi, nói đi, rốt cuộc tới đây làm cái
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.