“ Tần An, có phải bạn luôn muốn sờ thỏ nhỏ của mình không?” Diệp Trúc Lan hai tay dấu sau lưng, mở to đôi mắt trong sáng thẹn thẹn thò thò vô cùng khả ái: Tần An gật đầu cái rụp, nhanh chưa từng có, thật rồi, giấc mơ thành sự thật rồi. Diệp Trúc Lan nén cười lấy từ sau lưng ra một cái lồng, bên trông nhốt một con thỏ nhỏ, là thỏ thật, nó còn đang gặm một cái lá. Nhìn cái mặt Tần An thộn ra như thằng ngốc, Diệp Trúc Lan cực kỳ đắc ý:” Đây chính
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.