“ Cháu hiểu ạ.” Tần An hổ thẹn lắm, y ở cùng Tôn Tôn không nghịch ngợm như thế, song ở cạnh Diệp Trúc Lan lại là người khác, tâm tính trở nên vô cùng trẻ trung, giống như thiếu niên thực sự: “ Thế thì tốt, dì không cần nói nhiều ... Dì muốn hỏi cháu chuyện này, khi nào cháu nói với cha mẹ cháu về Tôn Tôn?” Trọng Hoài Ngọc thấy hai đứa trẻ đã tới mức đi cả đêm với nhau không về, vậy phía nhà gái coi như đã chắc chắn, giờ cần nhà trai thừa
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.