“ Em mà là thế à, em bao giờ đánh anh chưa?” An Lạc hơi giận hất tay Tần An ra: “ Đừng giận, anh có nói là em đánh anh đâu, kỳ thực anh rất thích em như vậy, đối với anh chu đáo tận tâm, với người khác thì đều lạnh nhạt, rất thỏa mãn tính ích kỷ của nam nhân.” Tần An vòng tay qua sau lưng cô, cằm tựa vào vai, tay ôm bụng cô: Hai người cùng cúi đầu, đều nhìn vào một chỗ, nơi đó tương lai có sinh mệ nhỏ khiến cả ai yêu thương
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.