“ Bạn biết tối nay mình không về à?” Diệp Trúc Lan đỏ mặt: Tần An biết thừa nha đầu này, khẽ vuốt mũi cô:” Muộn thế này rồi còn ra ngoài được, chỉ có một cớ thôi. Đi nào, chúng ta đi chơi, tối tới nhà nhỏ ngủ.” “ Bây giờ còn sớm, mình muốn chơi xích đu thêm một lúc nữa.” Diệp Trúc Lan không muốn đi vội, cô thực sự thích chơi xích đu: Tần An mắt sáng lên, đề nghị:” Vậy bọn mình cùng chơi đi.” “ Chơi thế nào?” Diệp Trúc Lan nhảy xuống hỏi: Tần An ngồi lên xích
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.