Nhiều người coi Nam Lý Bình chỉ là cái ngõ lớn vì đó là đường cụt, cuối đường chỉ có không gian hẹp cho người ta đi bộ xuyên qua hai căn nhà để tới phố khác. Hiệu băng đĩa Tần An đi vào gần cuối phố, lúc này đã xẩm tối, không có ai khác bên trong, Chu Nhã Nam cười tủm tỉm:” Đây là hiệu cha mình mở, cha mình đi đánh bài rồi, mình trông giúp.” “ Ồ, chuyện giải tỏa ấy, đã xong chưa nhỉ?” Tần An đánh trống lảng: “ Xong rồi, mẹ mình có vẻ sợ cậu
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.