Cô Liêu chính là Liêu Du, khi mang thai còn chưa sinh, trường học chu đáo bố trí cho một gian phòng trong trường để thuận tiện nghỉ ngơi, trường mới dây dựng thêm, phòng bỏ trống còn rất nhiều, chẳng có gì to tát, nên Liêu Du sinh con xong cũng chưa trả lại phòng.
Giáo viên sai khiến học sinh là chuyện quá bình thường, Tần An bỏ xe đạp đó, bê chồng tài liệu chạy đi.
Phòng của giáo viên trong trường đều là phòng đơn, chia làm hai gian, gian trong gian ngoài, gian ngoài làm việc, gian trong nghỉ ngơi, chồng tài liệu rất nặng. Tần An tới phòng Liêu Du, dùng chân đá cửa một cái định gọi, không ngờ cửa phòng mở ra luôn, khung cảnh bên trong làm người ta phụt máu mũi.
Liêu Du chỉ mặc độc một cái váy bó màu đen, áo ở nửa thân trên gần như vạch ra, làn da trắng trẻo trong gian phòng hơi âm u như muốn tỏa sáng, bắt mắt nhất tất nhiên là hai bầu vú đầy đặn hình giọt nước kiêu ngạo vểnh lên, làm toàn bộ bầu không khí phát tán mùi vị khiêu khích, bất kể với thiếu niên hay nam tử trưởng thành đều cực kỳ dụ hoặc.
Vẻ mặt Liêu Du có phần đau đớn, tay nâng bầu vú, nhìn Tần An đi vào cũng chưa ý thức được gì, ngạc nhiên hỏi:” Cô không cái cửa sao?”
“ Cô lấy ra chơi cho thoáng khí à?” Tần An miệng khô cong, không phải nữ nhân trong trường hợp này thường hét lớn che ngực sao, lại thêm một người táo bạo nữa:
Cái giường nhỏ vương vãi áo lót màu đỏ tía và áo tơ cộc tay, mặt đất có mấy giọt nước màu trắng.
Tần An lập tức hiểu ra Liêu Du bị căng tức sữa, y có chút kiến thức ở chuyện này.
“ Á.” Liêu Du chỉ thoáng tích tắc nhớ ra bản thân ở trạng thái gì, vơ vội áo lót lên che ngực, xấu hổ tột độ, giọng run run:” Sao em vào không gỡ cửa?”
Nếu như là trẻ con bình thường sớm đã xấu hổ đỏ mặt mà chạy mất rồi, tuyệt đối không nhìn chằm chằm không chớp mắt như thế kia, làm sao mà bao chuyện mất mặt của mình đều xảy ra trước mặt nó. Liêu Du muốn khóc, thế này chút tôn nghiêm còn lại của mình mất hết sạch.
“ Em mang tài liệu tới cho cô.” Tần An đặt chồng tài liệu xuống bàn, cái bộ dạng sợ hãi của Liêu Du lúc này chẳng ích gì, chỉ làm y muốn xông vào chà đạp một phen, đi giật lùi ra cửa:
Liêu Du không dám kêu, Tần An nếu là lưu manh thật sự, hoặc là người lớn thì cô sớm kêu rồi, nhưng nó không phải, người ta chỉ coi nó là đứa bé mười ba tuổi thôi, mình mà kêu lên còn phải giải thích chuyện mất mặt cho người ta nghe, cuối cùng thành trò cười.
Mặt đỏ bừng, ngực càng truyền tới cơn đau, Liêu Du phát ra tiếng rên khe khẽ thống khổ, cố nhịn đau mặc áo lót lên, đang mặc dở thì thấy Tần An vẫn đứng trơ ra ở cửa:” Em còn đứng đó làm gì?”
“ Khi bị căng tức sữa thì đừng dùng tay ép, chỉ khiến cô đau hơn thôi, nên lấy một chậu nước nóng, sau đó để mình trần như vừa rồi cúi người, thả ... hai quả cầu thịt xuống, lắc nhẹ, sẽ đỡ đau hơn nhiều.” Tần An thấy nữ nhân ngốc này vừa rồi cố ép sữa ra, tốt bụng nhắc nhỏ:
Hai quả cầu thịt? Khí huyết cuồn cuộn chảy lên đầu, Liêu Du suýt chút nữa thì ngất xỉu, không biết nói gì trong tình cảnh này nữa, chỉ biết quay đi, nước mắt hoen bờ mi.
Tần An luyến tiếc nhìn tấm lưng trần tuyệt mỹ của Liêu Du, cẩn thận khép chặt cửa lại, đứng ở cửa làm vài động tác thể dục, hít sâu mấy hơi mới bình thường trở lại, sau đó đi lấy xe đón Lý Tâm Lam.
Ngày hôm sau là thứ tư, dấu hiệu đợt không khí nóng như dự báo đã về, sáng ra trời oi oi, không trung xám xịt, giống như tâm trạng của rất nhiều đứa học sinh, vì chỉ là kỳ thi kiểm tra chất lượng, không phải thi chính thedc, giáo viên chia nhau bài thi chấm ngay trong ngày, thế nên chỉ sau một buổi tối là xong, hôm nay sẽ có kết quả.
Tần An đến trường thì bảng điểm đã được công bố, chủ nhiệm giáo vụ Khuông Hải Hàm viết bút lông đẹp nhất trường, hơn hai trăm cái tên ngay ngắn chia làm ba tờ giấy lớn, xếp theo thứ tự, dán ở tấm bảng thông báo của trường, rất trang trọng.
Lý Hạo lần này cực kỳ nóng vội biết thành tích nên đến trường sớm, nhìn bảng đen, xếp thứ nhất lần này là Tôn Tôn, đứng thứ hai là Chu Thanh Hà chỉ kém tám điểm, vô cùng suýt xoát, đứng thứ ba là Triệu Vệ Quốc. Còn hắn thì xếp thứ bảy, cẩn thận dò từng cái tên, tìm hết trang đầu không có tên Tần An, trang thứ hai cũng không có, niềm vui trong lòng càng lúc càng lớn.
Tới trang thứ ba mới tìm thấy tên Tần An.
“ Thành tích thế này mà dám đánh cược với mình.” Lý Hạo đã bắt đầu tính tới lát nữa xỉ nhục Tần An ra sao, nhưng nụ cười của hắn nhanh chóng trở nên cứng đờ:
Số học 100.
Vật lý 100.
Hóa học 100.
Tiếng Anh 100.
Liên tục bốn điểm số 100 phía sau cái tên Tần An, khiến người ta gần như không để ý ba điểm sổ phía sau, ngữ văn 57, lịch sử 23, chính trị 12.
Lý Hạo chưa bao giờ nhìn thấy thành tích quái dị như thế, hắn dụi mắt mấy lần, chẳng lẽ mình nhìn nhầm. Không hề nhầm, thành tích của Tần An lệch tới mức làm người ta không biết phải bình luận thế nào, bốn môn đạt điểm tuyệt đối.
Không thể, tiếng Anh làm sao có điểm tuyệt đối? Lý Hạo không tin, bài thi tiếng Anh còn có đề viết văn cơ mà, chưa ai có thể được điểm tuyệt đối hết.
Có tật giật mình, học sinh xung quanh chỉ trỏ bình luận thành tích, thi thoảng lại cười nói gì đó, Lý Hạo cảm giác tất cả đều nhắm vào mình.
Tần An cũng không dám tin, y có thể chắc chắn bốn môn kia mình sẽ trên 90 điểm, nhưng mà tròn 100, điểm tuyệt đối, chẳng lẽ mình là thiên tài chưa được khám phá hay sao?
Còn ba môn cuối, y căn bản không để ý nữa rồi, thực ra nếu nghiêm túc làm bài, thành tích lịch sử, chính trị của Tần An có thể tốt hơn, nhưng y phó mặc hết cho cái bút chì, nên dù 0 điểm thì cũng rất bình thường.
“ Xem ra bài ngữ văn của mình không rơi vào tay Liêu Du.” Tần An lòng phơi phới, thành tích này chứng tỏ về sau không quá lo về chuyện học tập nữa, kiến thức của mình còn chắc lắm, chợt thấy Lý Hạo định chuồn, lớn tiếng gọi lại:” Lý Hạo, cậu không quên vụ đánh cược của chúng ta chứ?”