“ Không sao cả.” Lần đầu tiên Tần An thấy, thành tích học tập mà mình luôn kiêu ngạo kỳ thực không có gì đáng để kiêu ngạo hết: “ Cậu biết hả?” Chu Nha Nam cười, nụ cười trong vắt như ánh nắng chiếu lên bãi cỏ: Đây là cô gái rất nhạy cảm, cũng rất thông minh, chỉ một thoáng thay đổi của người khác thôi cũng đoán ra được rồi. Tần An gật đầu, một cô gái có khuyết tật mà lại không tự than thân trách phận, nỗ lực vươn lên như người thường, đã lại có tinh thần
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.