Nhìn nhau hồi lâu rốt cuộc Tôn Tôn chủ động phá vỡ im lặng: “ Vì sao cậu ấy lại say?” “ Chúng tôi chơi nói thật, cậu ta không tự lượng sức muốn chuốc say tôi, kết quả là gục trước.” Đường Mị dựa vào tủ áo, ngoành mặt nhìn cửa sổ, chướng mắt không cả muốn nhìn Tôn Tôn: “ Cô cho thuốc vào rượu à?” Tôn Tôn thầm kêu may mà mình quyết đoán tới đây, nếu không Đường Mị chắc chắn làm việc xấu, đúng là thứ không biết xấu hổ: “ Tôi mà thèm dùng thuốc à.” Đường
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.